Thậm chí cô còn không thể cảm nhận được những ngón tay chạm vào, một cảm giác bắt lực lan tỏa ra trái tim cô.
Ngay sau đó khuôn mặt của những người này biến mắt khỏi tâm trí cô, biến thành một người đàn ông đẹp trai với mái tóc vàng và đôi mắt xanh.
“Người đàn ông của em, Tư Lệ Đình.
”
“Nóng lòng như vậy đã muốn nhào vào vòng tay của anh?”
“Tiểu yêu tinh, em lại quyến rũ anh.
”
“Nếu anh thật lòng, vậy bây giờ anh có thể lấy được chân tình của em chưa?”
“Anh đáng đánh, khiến Tiểu Tô Tô của anh buồn, tức giận.
”
“Sau này bắt kể ai là người đụng đến một sợi tóc của vợ tôi, Tư Lệ Đình tôi sẽ không tha cho người đó, liều mạng với người đó tới cùng!”
“Đừng sợ, có anh…”
Nhớ đến những chuyện này Tô Cẩm Khê bật khóc như mưa, nếu như lúc trước nói đạo lý luân thường ngăn cách hai người, thì bây giờ là sinh ly tử biệt.
Dù trước đây họ không thể ở bên nhau, nhưng ít nhất cô có thể nhìn anh từ xa, dù chỉ là một cái nhìn cũng tốt.
Tết hơn âm dương tách biệt, chú ba, chú ba…
Tô Cẩm Khê cảm thấy sức lực của mình bị nước biển rút cạn, cô từ từ nhắm mắt lại.
Chú ba, tạm biệt…
Nếu có kiếp sau, em nhất định sẽ không làm em gái anh nữa…
Chú ba…
Bóng tối ập đến.
Một bàn tay đột nhiên ôm lấy eo cô, thân thể bị ai đó ôm vào lòng.
Tô Cẩm Khê đột ngột mở mắt ra, chú ba đến cứu cô sao?
Cô quay đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-nho-chay-dau-cho-thoat/1360457/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.