Hộc Luật Yển chỉ mặc một lớp trung y, mái tóc dài đen nhánh xõa xuống sau lưng. Sắc mặt hắn căng thẳng, đôi mắt trầm như đáy vực, như đang sốt ruột tìm kiếm điều gì.
Thế nhưng khi ánh mắt rơi xuống thân ảnh Mị Lục trong làn nước hồ, sát khí dồn nén nơi đáy mắt hắn như có thể thấy được bằng mắt thường mà tan biến.
Rất nhanh, hắn lại khôi phục vẻ bình tĩnh thường ngày.
"Câu đó phải để ta hỏi ngươi mới đúng." Giọng hắn mang theo rõ ràng sự không vui, "Ngươi lên đây làm gì?"
Mị Lục giải thích: "Dù sao ta cũng chẳng ngủ được, nghe bọn hạ nhân nói bên trên có hồ nước, nên lên xem thử. Với lại không phải ngươi đang ngủ sao? Ta cũng không tiện gọi ngươi dậy."
Thực ra y không nói thật.
Lúc trở về nghe bọn hạ nhân nhắc đến hồ nước này, y liền có ý định lên một chuyến. Chỉ là Hộc Luật Yển cứ bám chặt lấy y, y ở đâu hắn liền ở đó, mà y thì vẫn chưa muốn cùng hắn làm cái chuyện thân mật như tắm chung, đành phải chờ hắn ngủ rồi lén lút chuồn lên.
Nào ngờ Hộc Luật Yển lại đuổi theo.
Mị Lục thở dài trong bụng, âm thầm trách mình không nên tham luyến độ ấm nơi hồ nước này. Nếu mặc đồ xuống từ sớm thì giờ đã chẳng lâm vào thế khó.
Lúc này đây, mặt y nóng bừng, dù không phải chưa từng cởi y phục trước mặt Hộc Luật Yển, nhưng lần trước đâu giống lần này, lúc đó mơ mơ màng màng, đầu óc đặc sệt như bị nhồi hồ, còn lần này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-roi-nam-chinh-my-cuong-tham/2857513/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.