Khí hậu mùa hè ở London không quá nóng, ánh nắng chan hòa, nhưng thỉnh thoảng lại có những cơn mưa rào bất chợt.
Những ngày mưa, tâm trạng của Khương Bảo Lê tự nhiên trở nên u uất.
Cô dành toàn bộ thời gian cho việc học vĩ cầm, giữ cho mình luôn bận rộn, để không còn nhiều tâm trí nghĩ về người mà cô cảm thấy có lỗi.
Trong lòng cô luôn muốn trở thành một cô gái “tệ bạc”.
Nhưng bản tính vốn quá lương thiện, cô không thể nào trở thành người như vậy được…
Ở trường, phần lớn thời gian cô đều là “kẻ cô độc”.
Sống một mình, đi học một mình, ăn uống một mình, luyện đàn một mình, đi nhảy một mình…
Sau đó, vì chủ nhà đột ngột thu hồi căn hộ, Khương Bảo Lê buộc phải rời khỏi căn hộ nhỏ ở khu Camden. May thay trên diễn đàn của trường, cô tìm được hai bạn nữ cùng thuê nhà, họ thuê một căn hộ ở Nam Kensington, vừa đủ ba phòng.
Hai cô gái này đều xuất thân từ gia đình giàu có, một là cô chiêu con nhà quý tộc từ Quảng Đông, còn người kia đến từ Hồng Kông.
Họ không thiếu tiền, chỉ là sống một mình quá nhàm chán nên tìm người cùng thuê nhà.
Hai cô gái này rất phóng khoáng, không có tính cách kiêu ngạo của mấy vị “tiểu thư”, họ thích gọi Khương Bảo Lê bằng tên tiếng Anh – Berry, và thường kéo cô đi dự các bữa tiệc, làm quen thêm nhiều bạn mới, thưởng thức đủ loại ẩm thực.
Mặc dù London thực sự là “sa mạc ẩm thực”, nhưng ở góc phố có một quán lẩu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-do-xuan-phong-luu-hoa/2709590/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.