Lệnh Hồ Ly lắc đầu, thở dài nói: "Em đừng cười sớm, mặc dù đôi này chia rẽ không thành công, nhưng càng lúc càng xa, cuối cùng bằng mặt không bằng lòng!”
Nụ cười nơi khóe miệng Nguyệt Trì Lạc có phần cứng ngắc.
Thoạt nhìn có vẻ hờ hững mà lại cứng ngắc.
Nam Cung Tĩnh, quả nhiên lợi hại!
Đầu kia, Lệnh Hồ Ly hình như không cảm nhận được tâm tình của cô, tiếp tục dùng lời nói đâm vào vết thương của cô:
"A Trì, em cũng biết. . . . . . dung mạo của Nam Cung Tĩnh ít ai sánh bằng. Hơn nữa, thân phận, phong cách, trình độ hoạc vấn của cô ta, những thứ này... Đối với đàn ông mà nói, đều là độc dược chết người. . . . . . . . . . . ."
"Hơn nữa, lúc cô ta cướp người, cứ như theo đuổi chồng, không hề vui đùa giống trò chơi. Mỗi lần cô ta đều công khai theo đuổi.... Mặc dù những người đàn ông cô ta giật thành công đều bị cô ta chà đạp, nhưng lúc cô ta theo đuổi rất thật lòng.”
"Người cô ta toan tính theo đuổi, A Trì.... Trên đời không có mấy người đàn ông cự tuyệt được cô ta."
Nguyệt Trì Lạc phiền não vò tóc: "Chẳng lẽ thật sự không có ai có thể cự tuyệt sức hấp dẫn của cô ta sao?"
Đông Phương Tuyết cũng không thể sao?
Có thể sao?
Hắn có thể cự tuyệt sao?
Lệnh Hồ Ly bất đắc dĩ nhún vai: "A Trì, nếu như bây giờ có một người còn đẹp trai hoàn mỹ hơn Đông Phương Tuyết theo đuổi em... em có động lòng không?”
Một người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dac-cong-hoang-hau-nu-dac-cong-xuyen-qua-thanh-thien-kim-thu-phu/88420/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.