Đoàn người đến trọ tại một nhà trọ bình dân trong huyện Hạ Khuê là cửa hàng nhà họ Tôn. Bảo Châu, thân là chủ nhân và cũng là tiểu thư nhà thuê phòng, dĩ nhiên ở gian thượng phòng; Vi Huấn làm tùy tùng đi theo, ở gian phòng kế bên.
Thập Tam Lang vẫn chưa quen với việc ba người bọn họ lại thuê đến hai gian phòng rộng rãi như thế. Ban đầu y đề nghị để Bảo Châu ngủ trên giường, còn huynh đệ bọn họ ngủ dưới đất. Ai ngờ bị nàng nghiêm mặt từ chối thẳng thừng.
Sau lại khuyên cả hai người bọn họ đến chùa Liên Hoa tá túc, như vậy chỉ cần thuê một gian cho Bảo Châu là đủ. Dù gì chùa cũng chỉ thu vài đồng tiền tượng trưng, vốn là nơi trú ngụ quen thuộc của bọn học trò nghèo, người bán hàng rong hay khách bộ hành túi rỗng.
Bảo Châu nghe vậy thì nổi giận: “Các người định để ta một thân một mình ở lại khách đ**m? Vậy ta thuê hộ vệ để làm gì chứ?”
Thập Tam Lang bị nàng quát một câu, rụt cổ nói nhỏ: “Dù sao cũng là trong thành, đâu phải nơi hoang vu vắng vẻ… Với lại đệ đã treo chuông ở chùa Liên Hoa, theo lệ chùa, trong ba ngày được miễn phí ăn ở. Nếu phải chi thêm tiền trọ, thật sự quá tiếc.”
Bảo Châu hất tay áo, dõng dạc nói: “Đã mướn các ngươi, chẳng lẽ còn tiếc nổi một miếng cơm?” Thầm nghĩ dưới trướng mình chỉ có hai người, nay còn muốn cắt xén tiền thuê, nếu xảy ra binh biến nhỏ, chẳng phải sẽ thành trò cười cho thiên hạ?
Đến cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-tich-chau-ky-phan-tap/2796283/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.