Bàng phủ mở toang bốn phía cửa lớn, dốc hết rượu ngon thức lạ trong kho, thiết đãi các anh hùng hào kiệt từ bốn phương tới xem lễ. Vẫn thấy chưa đủ, họ còn cho người khắp thành thu gom đồ ngon vật lạ, ngay cả đầu bếp, quán rượu và các cô gái bán rượu người Hồ cũng bị mời về phủ, lo việc tiếp khách.
Trong nhà chật không chỗ đứng, ngoài sân đông như hội, nhưng sau một trận giao tranh chấn động lòng người vừa qua, lòng người không còn hướng về rượu thịt. Khắp nơi người ta xì xào dò hỏi về thiếu nữ áo đỏ.
Nàng là ai? Có quan hệ gì với Tàn Dương Thất Tuyệt? Vì sao lại mang kiếm của Trần Sư Cổ? Vì sao lại luyện võ công trận pháp hiếm gặp trong giang hồ?
Không ít người đoán nàng là thủ lĩnh mới của Tàn Dương Viện, song không ai dám chắc. Bởi từ xưa đến nay, Trần Sư Cổ vốn hành xử kỳ dị, đệ tử ra vào đầy tai tiếng, người trong võ lâm luôn xem họ như tà ma ngoại đạo.
Nhưng cô gái áo đỏ ấy không chỉ có dung mạo kiều diễm mà còn khí độ trầm ổn, khiến người nhìn qua đã sinh thiện cảm. Nhờ nàng nâng đỡ, ngay cả đám môn sinh tang tóc y phục của Tàn Dương Viện cũng bớt phần đáng ghét.
Câu “Điên đảo Đại Đường, họa loạn thiên hạ!” vang lên lúc trước khiến nhiều người ngờ vực. Nhưng kẻ dám chất vấn giữa đám đông đã bị diệt sạch, nên giờ ai muốn cũng không dám mở lời, e rước họa.
Bảo Châu được mời ngồi tại vị trí khách quý dành cho đồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-tich-chau-ky-phan-tap/2796351/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.