Vui thú một hồi xong, Hoắc Thất Lang như thường lệ, lập tức đứng dậy, chỉnh lại áo giáp giày ủng, buộc chặt đai lưng, đặt thanh đao vào nơi dễ rút ra nhất để phòng khi biến động.
Nàng vốn không ngại việc người ngoài biết mình và cố chủ có mối quan hệ riêng tư, chỉ sợ rằng nếu bất chợt có thích khách đột nhập, bản thân quần áo không ngay ngắn mà nghênh địch thì thực không ra thể thống gì.
Về phần Lý Nguyên Anh, nàng chỉ lặng lẽ vén chăn đắp cho hắn, tỉ mỉ kéo kín góc chăn, sợ hắn toát mồ hôi rồi cảm lạnh. Giấc ngủ của hắn xưa nay vừa nông vừa quý, nên nàng dứt khoát không thay lại y phục rườm rà, để ngày mai tỉnh giấc thì mặc đồ mới luôn, đỡ thêm phiền phức.
Hoắc Thất Lang thầm đoán, Lệ phu nhân hẳn đã nhận ra đôi phần dấu vết, bởi bà thường khéo léo đưa người hầu đi nơi khác đúng lúc, còn những chiếc áo ngủ thiếu vạt hay chăn đệm lộn xộn thì chẳng ai hỏi đến, chỉ lặng lẽ thay mới không một lời.
Vị mệnh phụ tam phẩm này xưa nay lấy sức khỏe của Thiều Vương làm trọng. Việc lớn bà nắm, việc nhỏ bỏ qua. Còn chuyện Lý Nguyên Anh yêu thích ai, bà vốn không để tâm, giả như không hay không biết. Chỉ cần hắn chịu ăn ngon, ngủ yên, thì bất kể là Hoắc Thất Lang hay Hoắc Bát Nương, Lệ phu nhân kỳ thực cũng chẳng so đo làm gì.
Dù sao cũng là ban ngày, Lý Nguyên Anh chỉ chợp mắt được hơn một canh giờ đã tỉnh. Hắn không chịu mặc lại áo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-tich-chau-ky-phan-tap/2796397/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.