Trong chớp mắt, vết thương trên mặt Lục Chi Ninh lại hoàn hảo như lúc ban đầu.
Lục Chi Ninh không thể tin đưa tay khẽ sờ lên gương mặt của mình, vết thương đã không còn cảm giác đau đớn, cái này chứng minh cũng không phải là thuật che mắt gì cả.
Mà là chân chính chữa khỏi vết thương trên mặt anh ta.
Lục Chi Ninh khiếp sợ nhìn sang Tô Cẩm: “Cô…Cô…”
Cô nửa ngày, cũng không nói ra được thêm câu gì.
Tô Cẩm thu hồi tấm gương, quay người về tới trước sạp hàng, cô ung dung ngồi xuống, trịnh trọng giải thích với Lục Chi Ninh: “Anh đã trúng tà.”
Lục Chi Ninh: “…”
Nếu như là vài phút trước, Lục Chi Ninh đại khái còn có thể vô cùng bình tĩnh phản bác: Không có khả năng!
Nhưng bây giờ, Lục Chi Ninh có chút không dám phản bác, bởi vì vết thương trên mặt anh ta, thực sự khỏi rồi…
Anh ta vô ý thức nhìn về phía Nguyên Cảnh, lại thấy Nguyên Cảnh trịnh trọng gật đầu với anh ta: “A Cẩm thật sự vô cùng lợi hại, tôi đã vì cô ấy tuyên truyền đạo quán, chỉ là bởi vì thực lực của cô ấy, chứ không phải là bởi vì thứ gì khác.”
Rõ ràng Lục Chi Ninh đã suy nghĩ theo chiều hướng khác.
Hơn nữa Tô Cẩm lại nói Lục Chi Ninh trúng tà, vậy thì chắc chắn là chuyện khó giải quyết, loại chuyện này chắc chắn phải giải quyết sớm!
Ánh mắt Lục Chi Ninh có chút ngây ngốc.
Trúng tà?
Chẳng lẽ anh ta thật sự trúng tà?
Thế nhưng, từ trước đến nay anh ta không quá tin vào những chuyện này…
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-lao-huyen-hoc-xuong-nui-khuay-dong-ca-the-gioi/2790902/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.