🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bùa này không đắt, chỉ hai trăm tệ 1
Đối với cảnh tượng hai mẹ con ôm nhau khóc rống lên như thế này, kỳ thật Tô Cẩm cũng không biết phải làm thế nào.
Nhân gian thăng trầm, thất tình lục dục, từ trước đến nay vẫn luôn khó giải.
Cô xoay người lặng lẽ nhìn về phía khác.
Ở phía sau, hai mẹ con khóc rống lên khó khăn lắm mới ngừng khóc. Hai nữ quỷ xin lỗi nhau, bà lão quỷ vui buồn lẫn lộn, mà Vu Nhã cũng là hối hận không thôi.
“Con xin lỗi, đều là con gái không tốt, con không nên tranh cãi với mẹ.”
“Con gái, là mẹ không tốt, là lỗi của mẹ.”
Hai mẹ con nói xong lại ôm nhau khóc rống lên, trong tiếng khóc tràn đầy đau khổ.
Chuyện họa phúc này cho dù là ai cũng không thể tính trước được. Ai mà ngờ chỉ vì một trận cãi lộn, tức giận bỏ đi mà cuối cùng lại trở thành thiên nhân vĩnh cách.
Bây giờ gặp lại, đều đã là vong hồn.
Vu Nhã chậm rãi kể lại chuyện mình bị nhốt ở nhà máy bỏ hoang. Nếu không phải bởi vì ác quỷ kia thì cô ta đã trở lại bên cạnh mẹ mình từ lâu rồi.
Mẹ Vu nắm chặt tay Vu Nhã.
“Con gái, mấy năm nay con đã phải chịu khổ rồi.”
“Không có gì khổ hết, con ác quỷ kia cả ngày đều bận rộn ức ***** người ta, không rảnh để đối phó mới một quỷ mới như con.” Cho dù có thật sự chịu khổ, cô ta cũng không có mặt mũi nào nói với mẹ mình. Nói ra cũng chỉ làm mẹ mình khổ sở mà thôi.
Vu Nhã nhanh chóng nói sang chuyện khác: “Mẹ, mẹ vẫn luôn ở chỗ này phải không?”
Mẹ Vu khẽ gật đầu: “Đúng thế, mẹ vẫn luôn ở chỗ này, mẹ không còn chỗ nào khác để đi nên cứ nghĩ ở chỗ này đợi, xem thử có thể chờ con quay về được không.”
Sau khi bà ấy chết cũng không dám rời đi, chỉ sợ một ngày nào đó con gái quay về lại không thấy bà ấy.
Chờ rồi lại chờ, chờ suốt cả mấy năm.
Có đôi khi bà ấy cũng suy nghĩ, có phải là con gái làm quỷ rồi cũng không chịu tha thứ cho mình hay không, nếu không thì tại sao không bao giờ quay về gặp bà ấy?
Cũng may bây giờ bà ấy đã chờ được con gái mình trở về, con gái cũng không còn trách móc bà ấy nữa, hết thảy những chờ đợi đều đáng giá.
Ánh mắt mẹ Vu đau lòng nhìn Vu Nhã.
Vu Nhã không hỏi thêm nữa, cô ta biết có một số chuyện cho dù cô ta có hỏi thì mẹ cô ta cũng sẽ không nói.
Tương tự như vậy, có mấy lời cho dù mẹ cô ta không nói thì cô ta cũng biết. Cô ta biết nhất định mấy năm này mẹ cô ta rất đau khổ, cảm giác không biết phải chờ bao lâu nhất định sẽ rất giày vò.
Một lúc sau.
Vu Nhã kéo mẹ Vu đi về phía Tô Cẩm: “Mẹ, con bị nhốt ở chỗ nhà máy bỏ hoang, chính là nhờ vị đại sư này cứu con, cũng vị đại sư này vì hoàn thành tâm nguyện của con mà mang con đến chỗ này.”
Vừa dứt lời, mẹ Vu liền bịch một tiếng quỳ xuống.
“Cảm ơn đại sư, cảm ơn đại sư đã cho tôi được gặp lại con gái tôi một lần…”
Trong lòng mẹ Vu tràn đầy cảm kích.
Mấy năm nay bà ấy vẫn một mình chờ đợi, thỉnh thoảng cũng sẽ có mấy con quỷ khác trong dãy nhà ngang chạy tới nói với bà ấy đừng đợi nữa.
Bọn họ đều nói rằng chờ đợi không có kết quả.
Bọn họ còn nói Vu Nhã đã trở thành quỷ lâu như vậy rồi mà không quay về, nhất định là đã đi đầu thai. Nếu là cô hồn dã quỷ thì coi như bò trở về thì cũng đã quay về bên cạnh bà ấy từ lâu rồi.
Cũng không biết bà ấy đã nghe mấy lời tiêu cực đó bao nhiêu lần, trong đêm tối, bà ấy cũng khóc vô số lần. Cũng may lần này bà ấy đã được gặp lại con gái.
Tô Cẩm thở dài, chỉ nói khẽ: “Đừng quỳ xuống trước mặt tôi nữa, nếu hai người còn lời gì muốn nói thì tranh thủ thời gian nói nhanh đi.”
Ánh mắt cô lướt qua trên thân mẹ Vu rồi không nói thêm gì nữa, Vu Nhã lại đoán ra được điều gì đó: “Đại sư, có phải thời gian của mẹ tôi không còn nhiều phải không?”
Tô Cẩm gật đầu: “Phải.”

Bùa này không đắt, chỉ hai trăm tệ 2
“Mẹ cô không phải là lệ quỷ hay là oán quỷ, sau khi bà ấy chết vốn phải nên đi đầu thai, nhưng bà ấy chẳng những không đi mà còn tìm cách để ở lại nhân gian.
Nếu tôi đoán không nhầm thì tâm nguyện của bà ấy cũng giống như cô, đều là muốn hai mẹ con được gặp lại nhau một lần. Bây giờ tâm nguyện của bà ấy đã được thực hiện, sợ là không còn nhiều thời gian nữa.”
Mẹ Vu chính là dựa vào sức mạnh của chấp niệm này mà ở lại nơi này mấy năm.
Tô Cẩm giải thích xong nhấc chân bước ra khỏi Vu gia, nhường chỗ lại cho hai mẹ con bọn họ.
Mấy năm không gặp, chắc hẳn cũng có nhiều lời muốn nói.
Tô Cẩm vừa đi được mấy bước liền dừng lại, cô nhìn kỹ căn nhà của dì Hứa, là hàng xóm của Vu gia.
Mấy năm nay mẹ Vu vẫn ở trong nhà chờ con gái, bởi vậy căn nhà Vu gia tràn ngập âm khí.
Nhà của dì Hứa ở ngay sát nhà Vu gia, bởi vậy Hứa gia cũng bị nhiễm không ít âm khí.
Tô Cẩm gõ cửa nhà dì Hứa, rất nhanh, dì Hứa bước tới mở cửa cho Tô Cẩm.
“À cô gái, còn có việc gì nữa à?”
Tô Cẩm nói thẳng: “Có phải thời gian gần đây tinh thần của dì không tốt lắm không? Toàn thân suy nhược, ban đêm tim đập nhanh gặp ác mộng. Có đôi khi ác mộng nối tiếp nhau, cả đêm không thể ngủ ngon.”
Ánh mắt dì Hứa sửng sốt: “Làm sao cháu biết?”
Tô Cẩm nói tiếp: “Cháu bé trong nhà dì mấy bữa nay sức khỏe không tốt, về phương diện thân thể cũng tương tự như dì, nhưng triệu chứng nhẹ hơn dì một chút.”
Dì Hứa đột nhiên hoảng sợ, thậm chí có thêm mấy phần cảnh giác: “Cháu…làm sao cháu biết?” Chẳng lẽ bà ấy gặp phải người xấu rồi? Nhưng cô gái này thoạt nhìn không giống kẻ lừa đảo.
Tô Cẩm cười nói: “Bởi vì cháu có thể xem bói xem tướng.”
Hứa gia bị nhiễm âm khí của mẹ Vu nên không tránh khỏi chuyện bị bệnh nhẹ tai nạn nhỏ.
Trong lòng dì Hứa vẫn còn nghi ngờ, dù sao thì trong suy nghĩ của bà ấy, người có thể xem bói đoán mệnh đều là đạo sĩ giang hồ. Mà đạo sĩ thì phải mặc đạo bào cộng thêm râu trắng, đó mới là hình tượng tiêu chuẩn.
Còn cô gái trẻ trước mắt bà ấy bây giờ vừa xinh đẹp vừa tinh xảo, nhìn không giống đạo sĩ chút nào.
Tô Cẩm cũng không vội, cô chậm rãi lấy ra một lá bùa đưa cho dì Hứa.
Dì Hứa do dự một lúc rồi mới nói: “Không được, dì không thể nhận được. Con trai dì nói, phải cẩn thận bị lừa…Muốn dì phải chú ý một chút, mà lá bùa này còn phải dùng tiền để mua nữa.”
Tô Cẩm cười nói: “Quả thật phải bỏ tiền mua, có điều bùa này cũng không đắt, hai trăm tệ.”
“Hai trăm?” Dì Hứa kinh ngạc. Hai trăm tệ quả thật không đắt lắm, mà cô gái trẻ này cũng đều nói đúng tình huống trong gia đình bà ấy nữa.
Nghĩ như vậy, dì Hứa càng thêm động tâm.
Khoảnh khắc tiếp theo.
Tô Cẩm ở ngay trước mắt dì Hứa vung tay ném lá bùa ra ngoài. Lá bùa bay thẳng đến vách tường rồi dính chặt vào vách tường. Sau đó, lá bùa kia bằng tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được dần dần dung nhập vào trong vách tường.
Dì Hứa nhìn đến sững sờ.
“!!!” Thật lợi hại!
Bà ấy không nói hai lời, hết sức kích động lấy ra hai trăm tệ đưa cho Tô Cẩm.
“Đại sư! Ngài giúp tôi nhìn xem mấy chuyện khác nữa được không, ví dụ như phúc khí của con trai tôi đời này thế nào, có bình an thuận lợi hay không, còn có lúc nào có thể cưới vợ…”
Đối mặt với mấy câu hỏi liên tiếp, Tô Cẩm có chút bất đắc dĩ.
Cô nói thẳng: “Xin lỗi, cháu không thể trả lời mấy câu hỏi này được. Dì và cháu gặp nhau là bởi vì Vu Nhã, mà việc cháu làm hôm nay cũng chỉ là giúp dì giải quyết mấy vấn đề trước mắt.”
Vấn đề của Hứa gia là bởi âm khí của mẹ Vu Nhã tạo thành, mà Hứa gia là người vô tội nên đương nhiên cô nguyện ý giúp mấy chuyện nhỏ.
Về phần mấy vấn đề mà dì Hứa hỏi, còn phải xem sau này có duyên phận khác hay không.
Nghe vậy, dì Hứa cũng không truy hỏi thêm. Ôi, bà ấy cũng không nên cưỡng cầu quá nhiều, có thể được đại sư cho một lá bùa như thế này cũng đã may mắn lắm rồi.
Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.