"Ha!"
Lâm Mang khinh miệt cười một tiếng, xoay người quát: "Nói!"
Người đàn ông lặng lẽ nuốt nước miếng, vẻ mặt tức giận nhìn chằm chằm
Vương Vị, lớn tiếng nói: “Là hắn!”
“Đều do hắn xúi giục bọn ta làm, nói chỉ cần giết chết ngươi sẽ cho bọn ta một
bộ công pháp."
“Nói bậy!”
Vương Vị cả giận nói: "Tặc tử to gan, loại thời điểm này còn muốn vu khống
người khác!"
“Ta há lại nhập bọn cùng loại lưu manh đường phố tởm lợm các ngươi!”
“Đại nhân, lời bọn ta nói đều là sự thật a!”
Người đàn ông bị trói trên cọc gỗ vội vàng nói: “Đại nhân, ban đầu hắn nói rằng
để bọn ta thừa dịp hỗn loạn giết chết ngài, sau đấy đổ tội sang mấy tên du côn,
thế nhưng ngày đó lại bị một vị Cẩm Y Vệ đại nhân bắt.”
Trong lòng Vương Vị hiện giờ vừa tức vừa sợ.
“Đại nhân, ngài không thể tin lời từ một phía a!”
Chuyện bản thân làm hắn tự nhiên rõ ràng, nhưng hắn biết chuyện này tuyệt
không thể nhận.
Bằng không một khi gánh tội danh giết hại đồng liêu trên lưng thì đến cả người
nhà của hắn cũng sẽ gặp họa.
“Há?”
Lâm Mang xoay người nhìn chằm chằm Vương Vị, cười lạnh nói: "Nói như
vậy…Ta hẳn nên tin tưởng ngươi mới đúng à?"
“Chuyện tới bây giờ, người còn muốn giảo biện sao?”
“Người đâu, còn không mau bắt Vương Vị lại!”
Lâm Mang trầm giọng tức giận quát một tiếng như chuông ngân.
Lời này là để dành cho mấy tên lực sĩ dưới trướng hắn.
Giết gà dọa khỉ!
Làm thượng quan, phải tạo uy tín cho mình.
Vài người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-minh-bat-dau-thanh-vi-cam-y-ve/145245/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.