"Không ngờ Thành Vương điện hạ lại coi trọng thần đến vậy! Thần nguyện vì điện hạ tận trung báo quốc, dù chết cũng không từ!"
Từ rất lâu rồi, ta vẫn luôn dõi theo Thẩm Tri Lan.
Nhìn nàng gây chuyện, nhìn nàng tức giận, nhìn nàng cười.
Nhưng đây là lần đầu tiên nàng nhìn ta chăm chú.
Khoảnh khắc ấy, ta bắt đầu tham lam.
Ta mong rằng nàng sẽ mãi mãi nhìn về phía ta, mong rằng ta có thể trở thành người đặc biệt trong lòng nàng.
Cũng giống như ta biết, tiểu nha hoàn bên cạnh nàng có một vị trí khác biệt.
Thẩm Tri Lan chưa từng nổi giận với nha hoàn đó, hai người cùng nhau làm mọi chuyện, thậm chí nàng còn ghé tai nha hoàn thì thầm, sau đó ôm nhau cười ha hả.
Ta ghen tỵ đến phát điên, vậy nên đã làm một chuyện rất ấu trĩ.
Quả nhiên, Thẩm Tri Lan giận. Nhưng ta nhìn nàng đủ lâu, nên biết làm thế nào để dỗ dành.
Nàng hếch cằm kiêu ngạo trừng ta, ta lại thấy ngọt ngào vô cùng.
Ta thường xuyên mời nàng ra ngoài, toàn là những nơi tiểu thư khuê các yêu thích, nhưng nàng dường như không có hứng thú, chỉ mải mê nhìn ta.
Ta nghĩ, có lẽ nên từ bỏ, nàng không thích ta.
Nhưng đột nhiên, không báo trước, nàng hỏi: "Rốt cuộc ngươi có cưới ta không?"
Ta không suy nghĩ, bật thốt: "Cưới!"
Nàng bảo ta mau chóng về chuẩn bị sính lễ, chọn một ngày lành tháng tốt, nàng sẽ lập tức gả cho ta.
---
Dù không phải lần đầu cưới vợ, nhưng lần này ta thực sự rất căng thẳng, đến mức xảy ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-nha-hoan-thao-ban-huong-ba/2763931/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.