Xe ngựa chạy vội trên con đường nhỏ u ám.
Lúc này Hạ Trường Sinh mới rảnh để dò hỏi Lâm Kiến: “Rốt cuộc thì các ngươi có được tin tức gì từ bên ngoài?”
Lâm Kiến nghe hỏi vậy, lập tức lấy từ trong ngực ra một tấm hoàng phù.
“Đại sư huynh, huynh có còn nhớ năm đó trước khi chúng ta đi núi Thương Cẩu đã từng xông nhầm vào Quỷ thành không?” Lâm Kiến hỏi.
Hạ Trường Sinh liếc xéo y một cái, giọng nói trầm trầm: “Không dám quên.”
Chính là ở nơi đó Lâm Kiến ngủm củ tỏi ngay trước mặt hắn.
Đây quả thực chính là một trong hai chuyện nhục nhã nhất trong cuộc đời ngàn vạn năm qua của hắn, có hắn nhìn chằm chằm vậy mà Lâm Kiến vẫn xảy ra chuyện được.
Thuận tiện nói một câu, chuyện nhục nhã vô cùng còn lại chính là hắn bị người ta cưỡng chế đuổi ra khỏi thân thể của mình, lại còn phát sinh thêm chuyện phải lưu lạc đi tìm Tư Mã Tĩnh trợ giúp.
“Tòa Quỷ thành có thể di chuyển kia sau đó thường xuyên xuất hiện, dường như Thành chủ Quỷ thành đang tìm kiếm Đông Phương Tố Quang khắp nơi. Đông Phương Tố Quang, chính là cái tên ở cùng với Thạch Đông Lâm kia. Nơi Quỷ thành xuất hiện đều xảy ra hiện tượng lạ, không ít tu chân giả đều sẽ chạy đến nơi đó xử lý vấn đề. Sau đó, mỗi lần khi tu chân giả đi trừ tiểu quỷ thì đều phát hiện một tấm hoàng phù lạ ở nơi đó. Ta nhận được tin, chạy đến nơi thì phát hiện tấm hoàng phù này là do Đường Trĩ sư huynh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-su-huynh-chi-biet-soi-guong-trang-diem/1189674/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.