Diệp Thanh Sanh vốn chỉ định ra ngoài giải khuây, chưa nghĩ ra nên xử lý mối quan hệ với Biên Triệt thế nào, lúc này sự ương bướng trong người đều bị anh ép ra. Cô đứng trước két sắt, nhếch mép gửi tin nhắn cho Phó Chỉ Tranh: “Tối đi bar, gọi hết trai đẹp đến!”
Thật nực cười!
Cái tên đàn ông khốn kiếp đó là người phạm tội tày trời, không nghĩ cách tạ tội và bù đắp, chiêu ngu ngốc nhất nghĩ ra lại là trộm giấy đăng ký kết hôn và hộ chiếu?
Đúng là tự vẽ vòng tròn giam mình.
Quá vô lý! ! !
Không hổ là tương sinh tương khắc nhiều năm, Biên Triệt hiểu Diệp Thanh Sanh.
Sự tự do và phóng khoáng của cô, tường cao và hàng rào sắt ở Ngự Long Loan đương nhiên không thể giam cầm, lấy đi giấy đăng ký kết hôn và hộ chiếu chỉ là phản ứng theo bản năng.
Bởi vì, thật sự là hết cách rồi.
Anh thừa nhận mình đã đóng một vai vô cùng thấp hèn trong mối quan hệ này, lợi dụng lòng người, từng bước ép cô đến bên cạnh mình, nhưng thật sự không có ý không tôn trọng cô.
Trong phòng họp tĩnh mịch bao nhiêu, các quản lý cấp cao lại thấp thỏm bấy nhiêu.
Nghe một hồi báo cáo dự án quý mới, Biên Triệt đột nhiên cảm thấy chán nản tột độ, các đốt ngón tay sốt ruột “tách tách tách” gõ lên mặt bàn: “Nói trọng điểm.”
Người báo cáo im bặt, theo bản năng nín thở.
Mắt Bành Vũ không rời chỉ ý bảo anh ta tiếp tục, người đó hít một hơi, nửa sau phần giải thích tăng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tieu-thu-gap-rac-roi-dai-tieu-ty-huu-ma-phien/2785650/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.