Đêm đã khuya, xe êm ả chạy trên đường.
Trên ghế sau, tay cô nằm trong lòng bàn tay Biên Triệt, nửa người cũng được anh ôm trọn. Ánh đèn đường quét qua từng vệt, đường nét hai người trong ánh sáng và bóng tối giao nhau, lúc sáng lúc tối.
Diệp Thanh Sanh trông như say khướt, cô đã không nghe thấy âm thanh gì nữa, cũng không nhìn thấy những ngọn đèn neon nhấp nháy ngoài cửa sổ, Biên Triệt luôn dùng khăn ướt lau mặt cho cô, nhưng trong đầu cô không có gì khác, toàn là những kỷ niệm nhỏ nhặt khi ở bên anh sau khi kết hôn.
Nửa đêm anh ***** nấu trà gừng táo đỏ, lời tỏ tình công khai của anh trên màn hình lớn ngày lễ tình nhân, anh hôn lên nốt ruồi nhỏ trên mắt cá chân cô, từng cảnh từng cảnh xoay vần trong đầu, còn có cuộc cãi vã đến khản cả giọng ngày hôm qua của hai người, những bất đồng không thể hòa giải, nỗi tủi thân vì chân thành bị lừa dối đạt đến đỉnh điểm cùng một lúc, Diệp Thanh Sanh đột nhiên rất muốn khóc.
Nước mắt thật kỳ lạ, khi Cao Tuyết Oánh phản bội cô không khóc, khi Chúc Trạch ngoại tình cô cũng không khóc, tại sao bây giờ lại tự rơi xuống.
Biên Triệt nhìn thấy.
Trong khoảnh khắc đó anh không chịu nổi nữa, đặc biệt là khi mắt Diệp Thanh Sanh đỏ hoe mắng anh là “Kẻ lừa đảo”, tim như bị người ta bóp nghẹt, đau nhói từng cơn.
Anh ôm cô càng chặt hơn, dùng ngón tay cái lau đi giọt nước mắt nơi khóe mắt, trán áp vào trán cô, nhẹ nhàng dỗ dành:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tieu-thu-gap-rac-roi-dai-tieu-ty-huu-ma-phien/2785651/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.