Hai ngày mồng hai, mồng ba, Dương Gia Thịnh nhẫn nại, kiềm chế, không đi làm phiền anh mình.
Anh nhà luôn nhốt mình trong phòng không ra ngoài, ngay cả bữa sáng cũng chỉ ăn được vài miếng. Dương Gia Thịnh cố gắng kìm nén, lặng lẽ xuống lầu quét dọn, lau sạch từng góc tủ, từng mặt bàn vốn đã gọn gàng ngăn nắp. Hắn đun nước, rót vào hồ nước ấm, đặt trước cửa phòng anh mình, gõ cửa nói: "Anh ơi, nước để trước cửa cho anh."
Tới chín giờ hơn, hắn ra ngoài mua đồ ăn, trở về rửa rau, chặt sườn, thái rau, nấu cơm, làm hai món ăn với một bát canh. Xong xuôi, hắn lại lên gõ cửa phòng anh mình: "Anh ơi, xuống ăn cơm."
Hai mươi phút trôi qua, lại gõ cửa: "Anh ơi, đồ ăn nguội rồi."
Ba mươi phút sau, lại gõ: "Anh ơi, em đói lắm."
Cuối cùng, anh nhà cũng xuống lầu. Nhưng không thèm nhìn hắn lấy một lần, chỉ im lặng ngồi xuống, ăn xong bữa cơm thì rửa sạch chén đ ĩa, sau đó lại lên lầu. Dương Gia Thịnh cũng không để tâm, cứ lặng lẽ thu dọn chén đũa, bệ bếp. Đến tối, vẫn là hắn vào bếp nấu ăn, vẫn là hắn kiên nhẫn đi gọi anh nhà xuống dùng bữa, mà anh nhà vẫn không nói với hắn nửa lời.
Dương Gia Thịnh cũng không thấy phiền, hắn nghĩ anh nhà cần thời gian để tiếp nhận.
Mồng bốn, "Bao Ngươi Thích" mở cửa trở lại. Từ mồng ba, hai người đã bận rộn chuẩn bị. Họ đem tất cả dụng cụ cần rửa ra làm sạch một lượt. Buổi chiều, cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dam-bao-ban-se-thich-khao-khao/1952893/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.