Lúc ăn cơm chiều, ngoại trừ Trần Mục Vũ, còn lại mấy người đều thường thường nhìn trộm Bảo Nhi. Ăn cơm súc miệng xong, Bảo Nhi nhàn nhã liếc mắt một vòng, sau đó hỏi: “Cô cô, mọi người không phải có việc muốn nói với con sao?” Sắp xuyên thủng đầu nàng luôn rồi, cũng may nàng định lực tốt, bằng không nuốt cũng không vô nữa.
“Cũng không có gì, Bảo Nhi à, cô cô hỏi con, con có nghĩ tới sẽ gả cho người như thế nào không?” Trần phu nhân vừa cười vừa nói.
Bảo Nhi nhăn mày, vấn đề này rất quen thuộc nha, hình như có ai hỏi qua rồi nè?
“Bảo Nhi, không tiện nói sao? Vậy trở về bí mật nói cho cô cô có được hay không?†Trần phu nhân thấy bộ dạng nàng lại tưởng tiểu nha đầu này đang thẹn thùng.
Bảo Nhi lắc đầu, “Không phải, con chỉ cảm giác hình như trước đây cũng có người hỏi con vấn đề này rồi.”
“Vậy Bảo Nhi muốn gả cho người như thế nào đâu?” Trần phu nhân truy vấn. Đám người còn lại cũng mở to hai mắt nhìn Bảo Nhi.
“Không thể lợi hại hơn con, tính tình phải tốt, tướng mạo kém một chút.” Bảo Nhi liệt kê.
~~~~~~~~
“Bảo Nhi à, vì sao?” Trần lão gia hỏi, đả kích cũng quá lớn đi, cư nhiên lại có cô nàng muốn tìm nam nhân kém cỏi để gả.
“Như vậy lúc đánh nhau hắn sẽ đánh không lại con, hơn nữa cũng sẽ không có người khác tranh giành với con nha.” Bảo Nhi giọng điệu rất chi là “đương nhiên”.
~~~~~~
“Tiểu Bảo Nhi, muội lập gia đình là vì đánh nhau sao?” Trần Mục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dam-lao-phai-ga-theo-lao/2395116/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.