Hai người dứt lời, vài giây sau cũng chẳng thấy ai nói gì.
Phó quan im lặng đi đến sau lưng Hoắc Yến Hành theo bản năng ngưng thở, lòng tò mò thầm kín với Giản Đăng đạt đến đỉnh điểm, nhưng vẻ mặt anh ta vẫn vững như bàn thạch.
Cuối cùng Kỳ Tinh Giác mở miệng trước: "Thượng tướng Hoắc, vẫn chưa kịp chúc mừng anh chiến dịch lần này giành được thắng lợi, quả không hổ là quân đoàn Điểu Sư."
Hoắc Yến Hành gật đầu với anh ta, vẻ mặt rất lạnh nhạt.
Ở đế quốc Úy Lam có bốn quân đoàn lớn, trong đó quân đoàn Điểu Sư và quân đoàn Phi Liêm [1] đóng quân ở các tinh câu biên giới khác nhau, vì các lý do nên quan hệ của hai quân đoàn như nước với lửa, rất ít khi giao tiếp với nhau.
[1] 飞廉: Là thần thú trong thần thoại Trung Quốc, có thể điều khiển được gió nên được gọi là thần Gió. Mà hầu hết nhiều đời phu nhân công tước đều xuất thân từ quân đoàn Phi Liêm, điều này làm nhà công tước càng thêm khăng khít không thể tách rời với quân đoàn Phi Liêm, Kỳ Tinh Giác thân là con trai của công tước thấy thái độ như thế của Hoắc Yến Hành vậy mà cũng không tức giận mà chỉ mỉm cười. "Thượng tướng Hoắc còn có việc gì không? Vừa hay tôi cũng muốn gặp viện trưởng Ferran, có thể sẵn tiện dẫn Tiểu Đăng qua đó." "Không cần." Thấy Hoắc Yến Hành nói xong thì khí chất quanh người lạnh đi mấy phần, phó quan lập tức nói: "Tôi không có gì báo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-duong-cau-ay-khong-muon-yeu-duong/2721513/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.