Liên Ngự lặng lẽ đặt cằm lên vai Sầm Chân. Sầm Chân đang nhìn Hồng Tinh và công chúa Giao Nhân, y thì nhìn Sầm Chân — nhìn hàng lông mi dài mảnh của anh, nhìn đôi đồng tử màu lam thẫm, nhìn đôi môi mím chặt, nhìn đường viền chiếc cằm sắc nét.
Ánh mắt ấy vẽ theo đường nét bên mặt Sầm Chân như có thực thể, càng lúc càng phóng túng, đến mức Sầm Chân buộc phải trở tay, một chưởng che lên mắt Liên Ngự, đẩy y ra khỏi người mình.
Hồng Tinh lịch thiệp bắt chuyện với công chúa Giao Nhân, chỉ dăm ba câu đã chọc nàng bật cười. Hội trưởng hội học sinh Tháp, Cừ, cùng các lính gác khác đứng bên cạnh, lạnh lùng cứng nhắc hệt như một đám vệ sĩ, lại càng tôn lên vẻ dịu dàng hài hước của Hồng Tinh.
Chẳng bao lâu sau, công chúa Giao Nhân dường như đưa ra lời mời nào đó, Hồng Tinh vui vẻ nhận lời. Không biết là do mỹ nhân ở trước mặt khiến hắn nhất thời quên mất ‘huynh đệ tốt’ Diệu Kim chẳng biết đã biến đâu, hay là cố tình chê Diệu Kim vướng víu mà ngó lơ, một đoàn người cứ thế cùng nhau rời đi.
“Kịch bản thay đổi rồi! Lần này là Hồng Tinh đi với Giao Nhân.” Liên Ngự phấn khích mở thiết bị đầu cuối, kéo ra một thư mục mã hóa từ giao diện ẩn, rồi ngón tay thoăn thoắt nhập một dãy mật khẩu dài gần hai mươi ký tự. Bản quét nguyên tác tiểu thuyết mà y lưu lại cuối cùng cũng hiện lên từ đó, ngay cả chế độ duyệt cũng là chế độ bảo mật cao, chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-duong-co-phai-trung-sinh-roi-khong/2899866/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.