Con lên chơi lại một lần nữa giúp ba đi. Nghe người đàn ông nói, mọi người đều nhìn nhau, cảm thấy câu này có ý khác. Khương Yếm quan sát người nọ, giọng điệu của đối phương khá điềm đạm, nhưng ánh mắt lại toát ra vẻ gấp gáp, ngón trỏ và ngón cái vô thức ma sát với nhau. Đây là tên nghiện cờ bạc. Cậu bé nghe hiểu lời người ba, song không dám bước lên, chỉ sợ hãi nắm chặt lan can. "Tao là người nuôi mày lớn, chẳng lẽ không sai mày được hả?" Người đàn ông không giả bộ nữa, vẻ mặt trở nên dữ tợn, ông ta gọi nhân viên tới, bảo "cho nó vào!". Tay cậu bé đang nắm chặt lan can, ông ta bèn tách từng ngón tay của cậu bé ra, đưa ba ngón tay và cả cậu bé cho nhân viên. "Khốn kiếp, yếu đuối như đàn bà." Người đàn ông mắng chửi th* t*c: "Tao đã chơi hai lần rồi, tao không muốn lót đường cho mày, đừng tưởng tao không biết mày nghĩ gì, mày cũng giống y như mẹ mày, đều mong cho tao chết!" "Lên chơi cho tao!" Người nhân viên nhận lấy ba đồng xu trò chơi, ôm cậu bé đang run rẩy lên vòng quay ngựa gỗ. "Còn mười phút nữa là bắt đầu, các bạn nhỏ muốn chơi nhanh chân lên nào!" Người nhân viên hét lớn bằng loa. Hét xong anh ta đứng cạnh lan can, một lát sau có hai bạn nhỏ ngồi lên ngựa gỗ, sau đó lại có thêm ba người lớn đi lên. Khương Yếm đã hiểu đại khái quy tắc trò chơi. Trẻ con và người lớn đều có thể chơi vòng quay ngựa gỗ, khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dang-ghet-co-ta-lai-ra-ve-nua-roi/2971155/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.