Trần gia, Thường Tông Đường.
Mấy người đàn ông Trần gia đều có mặt ở đây, người ngồi vào vị trí đầu tiên chính là gia chủ Trần gia - Trần Giám.
Trần Giám cũng đã gần bảy mươi tuổi, sớm đã trở nên già cỗi, trên người mặc một chiếc áo choàng dài màu xám, mái tóc hoa râm được búi cao lên đỉ.nh đầu và chỉ dùng một cây trâm cài bằng trúc để cố định.
Thoạt nhìn qua thì ông cụ này chỉ là một ông già mắt mờ chân chậm, nhưng chỉ dựa vào ánh sáng hấp háy trong đôi mắt già nua khi ông ta nói, thì có thể nhìn ra được người này không phải người bình thường.
Lúc này thần thái của ông ta rất nghiêm nghị, đôi mắt khép hờ, dựa người vào ghế, tựa như đang suy nghĩ chuyện gì đó.
Sau đó, Trần đại lão gia và Trần nhị lão gia không nói gì, thế nhưng Trần tam lão gia với Trần tứ lão gia đã liên tục nói về tình hình hiện tại.
Trần Tam lão gia là Trần Bình Chương, vẫn luôn ở bên ngoài, cũng vừa trở lại kinh thành, ông ấy về kinh để báo cáo công việc, ngoài ra cũng có dự định ở lại trong kinh luôn. Nhưng hiện tại Trần gia đang đứng nơi đầu sóng ngọn gió, không thích hợp cho việc hành động quá nhiều, vì vậy ông ấy tạm thời viện lý do bị ốm nên ở nhà tĩnh dưỡng, thực tế lại đang chờ đợi bước đi tiếp theo của Trần gia.
Suy cho cùng thì Trần gia cũng là chung một chỉnh thể, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu.
Sau khi Trần Nhị lão gia là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dang-sung-gia-dien-dich-thinh-yen/2700973/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.