Năm phút?
Năm phút sau sẽ xảy ra chuyện gì?
Trong mấy phút ngắn ngủi này, Sở Tiểu Điềm tưởng tượng rất nhiều thứ trong đầu, cô còn nghĩ đến chuyện Đoàn Tiêu dẫn Karl đi dạo qua đây.
Cô căng thẳng nhìn xung quanh, không phát hiện mục tiêu đáng ngờ nào, chỉ có mấy cụ già dắt chó đi dạo.
“Gâu gâu.” Tuyết Cầu sủa lên.
“Vừa rồi bảo em sủa em không sủa, về nhà không cho em ăn bánh quy nữa.” Sở Tiểu Điềm chỉ vào nó, cảnh cáo: “Trừ khi lát nữa em ngoan ngoãn, chỉ cần em ngoan, về nhà không những có bánh quy, chị còn nấu thêm thịt cho em ăn.”
Giọng cô dù là lúc uy h**p cũng dịu dàng, không có sức uy h**p nào cả, hơn nữa câu nói này Tuyết Cầu còn nghe hiểu một chút, nói chính xác là nó chỉ nghe hiểu vài chữ, bởi vì mỗi lần Sở Tiểu Điềm nói ăn thịt nào là mang đồ ăn ngon đến cho nó, Tuyết Cầu vui mừng sủa thêm hai tiếng, vẫy đuôi càng ngày càng nhanh.
Sở Tiểu Điềm lại nhớ ra gì đó, vội vàng sờ người mình.
… Cô không mang theo cái gương nhỏ.
Đừng nói là gương nhỏ, những túi đồ trang điểm các cô gái khác hay mang theo bên người mà cô cũng không mang, dù sao cũng chỉ dắt chó ra ngoài đi dạo mà thôi.
Vả lại, trên mặt cô chỉ có kem chống nắng, không hề trang điểm… Nếu không, làm sao lại có nhiều người nói con gái ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dang-yeu-la-ke-lau-dai/2848446/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.