Có sức mạnh nào đó có thể san bằng con sóng đang đập dữ dội trong nháy mắt hay không?
Đó nhất định là sức mạnh cực lớn.
Hơn nữa, còn bỗng chốc hóa yên tĩnh không chút tiếng động, chỉ còn lại gợn sóng lăn tăn không ngừng nối tiếp nhau, dịu dàng nổi trên mặt nước.
Không ai biết được người đàn ông không có biểu cảm này nhìn đáng sợ như thế nào.
Bởi vì lửa giận trong mắt Đoàn Tiêu đã biến mất sạch sẽ ngay lập tức dưới ánh nhìn chăm chú của Sở Tiểu Điềm.
Đặc biệt là tay Sở Tiểu Điềm còn túm góc áo của anh, cô ngẩng đầu lên, hàng mi dài hơi rung lên, vừa căng thẳng vừa trơ mắt nhìn anh, dáng vẻ hệt như sợ anh tức giận.
Hôm nay cô ăn mặc quá xinh đẹp, thậm chí Lạc Bắc Sương còn lựa chọn trang sức phù hợp cho cô, dây chuyền bạc hình trái tim phát sáng lấp lánh trên xương quai xanh của cô, lắc tay màu hồng tôn lên cổ tay vừa thon nhỏ vừa trắng tinh, lớp trang điểm này quả thực cũng khiến ngũ quan của cô trông vô cùng thanh tú.
Nhưng những chi tiết này đều không thể sánh được với ánh mắt cô lúc này.
Sở Hàn Giang từng nói, con gái ông chỉ cần làm nũng một chút, rơi một giọt nước mắt thì trái tim của ông sẽ tan chảy ngày.
Nhưng cho dù cô không làm nũng, không rơi nước mắt.
Chỉ cần cô nhìn một cái...
Trái tim của anh đã mềm nhũn hết rồi.
Sức mạnh đó cất giấu trong mắt cô.
Đoàn Tiêu dừng lại, nhẹ nhàng cầm tay cô, đáy mắt hiện lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dang-yeu-la-ke-lau-dai/2848474/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.