Khi hai người xuống lầu, chiếc xe kia vẫn đậu ở đó.
Cuối cùng Sở Tiểu Điềm đã nhìn rõ dáng vẻ của nữ vệ sĩ kia, so với đứng trên lầu nhìn từ xa, khí chất sắc lạnh của cô ấy trông càng tinh khiết hơn.
Không ngờ khi người phụ nữ kia nhìn thấy Đoàn Tiêu thì đã quay người lại, cô ấy hơi khom người với anh, vẻ mặt cũng kính: “Tổng giám đốc Đoàn, đã lâu không gặp.”
Vẻ mặt của Đoàn Tiêu lạnh lùng, anh gật đầu: “Giúp tôi chuyển lời cho cô Dung. Nếu cô ấy mệt, chào mừng cô ấy đến Long Phong Đặc Vệ ngồi chơi.”
“Được, tôi sẽ chuyển lời đến cô chủ.”
Cô ấy nhìn Sở Tiểu Điềm bên cạnh Đoàn Tiêu: “Cô gái này là?”
Đoàn Tiêu cầm tay Sở Tiểu Điềm, vì thế dễ dàng nhận biết thân phận của cô.
Đoàn Tiêu bình tĩnh nói: “Sở Tiểu Điềm, vợ chưa cưới của tôi.”
Sở Tiểu Điềm sững sờ, nhưng nhanh chóng lấy lại tinh thần, cô mỉm cười và nói: “Xin chào, tôi tên Sở Tiểu Điềm.”
Cô ấy gật đầu: “Xin chào, cô Sở.”
Tối qua về, xe của Đoàn Tiêu cũng đậu ở gần đây, không đi vào hầm để xe. Hai người bước lên xe, Sở Tiểu Điềm lại nhìn về sau, cô trông thấy người phụ nữ kia đang khom người nói gì đó với người trong xe.
Mặc dù cửa sổ xe mở ra, nhưng ở góc độ này cô cũng chẳng thể nhìn thấy gì nữa.
“Xin lỗi.” Đoàn Tiêu bỗng nói nhỏ: “Là anh làm theo ý mình.”
Làm theo ý mình, để em trở thành vợ chưa cưới của anh.
Sở Tiểu Điềm hoàn toàn không ngờ được anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dang-yeu-la-ke-lau-dai/2848499/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.