Lúc Thời Thần đi chụp X quang, Thời Lam đã bình tĩnh lại nhưng cô ấy vẫn nắm lấy tay Sở Tiểu Điềm, trông vẫn còn căng thẳng.
“Không sao, không sao, tớ chỉ căng thẳng thôi.” Thời Lam nói: “Hai anh em tớ chỉ cần một người có gì không bình thường, cảm xúc của người kia dễ trở nên bất ổn, bọn tớ đã quen rồi.”
Sở Tiểu Điềm gật đầu, vỗ tay cô ấy: “Sẽ không sao đâu.”
“Cũng không biết ai lại xấu xa như vậy.” Thời Lam cau mày: “Cậu cảm thấy người đó cố ý nhắm vào cậu à?”
“Tớ cũng không rõ, cũng có thể do tớ nhạy cảm quá chăng.”
Thời Lam im lặng giây lát rồi nói: “Thực ra, tớ còn nghĩ tới mấy khả năng nữa, cũng có thể là nhắm vào anh tớ hoặc là tớ. Chẳng hạn như người mến mộ anh tớ. Phụ nữ thật sự mất đi lý trí làm ra chuyện này cũng không kỳ lạ, hoặc là đối thủ cạnh tranh của anh ấy. Cậu cũng biết anh ấy xuất sắc như thế, có người ghen ghét anh ấy cũng không lạ gì. Tớ ấy à, dù không có kẻ thù gì, cũng rất hiếm khi về nước, nhưng vì tớ quá xinh đẹp, biết đâu có người ghen tỵ với vẻ đẹp của tớ thì sao.”
Sở Tiểu Điềm biết cô ấy đang hòa hoãn bầu không khí, vừa rồi hai người họ bị giật mình không nhỏ.
Cô gật đầu: “Cho dù là nhắm vào ai, chuyện này bắt buộc phải điều tra rõ ràng, không sao là tốt nhất.”
Cô tin Đoàn Tiêu, nếu anh đã nói sẽ điều tra thì nhất định sẽ điều tra rõ ràng, nếu không chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dang-yeu-la-ke-lau-dai/2848503/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.