Sở Tiểu Điềm nghe thấy câu nói này, bỗng dừng bước.
Cô phát hiện ánh mắt của Nhiếp Phi Chiến và Đoàn Tiêu đều dừng trên người mình, cô trưng ra vẻ mặt vô tội: “Em không biết uống rượu nên không góp vui nữa, thôi thì...”
Đoàn Tiêu: “Thôi thì?”
“Thôi thì anh tự đi uống rượu với Z đi, bây giờ em...” Sở Tiểu Điềm chỉ về nhà mình: “Về nhà đây.”
“...” Đoàn Tiêu yên lặng nhìn cô.
Nhiếp Phi Chiến: “Cô Sở đồng ý nhường anh ấy cho tôi một đêm?”
Sở Tiểu Điềm gật đầu, cố ý không nhìn sắc mặt ngày càng đen của Đoàn Tiêu: “Anh cứ dùng thoải mái, dùng xong trả lại... là được.”
Nhiếp Phi Chiến cong khóe môi, con mắt dưới vành mũ hiện lên nét cười: “Cô Sở thật là hào phóng đó.”
Anh ta đặt tay lên vai Đoàn Tiêu và nói: “Nếu cô Sở đã đồng ý thì ông chủ Đoàn à, anh đi với tôi không?”
“Tôi đưa cô ấy về nhà trước.”
“Đưa cô ấy về nhà, anh còn nỡ đi ra à?”
Sở Tiểu Điềm nói: “Em tự về được rồi.”
Cô chạy tới trước người Đoàn Tiêu, duỗi tay: “Đưa chìa khóa xe cho em, em lái xe về nhà.”
Đoàn Tiêu không nhúc nhích.
Sở Tiểu Điềm mơ to mắt: “Chỉ có một đoạn đường ngắn thôi, anh còn không yên tâm à?”
Đoàn Tiêu khẽ nói: “Em thấy sao?”
Sở Tiểu Điềm nhìn Nhiếp Phi Chiến: “Anh Z à, lời vừa rồi tôi nói có thể không tính không?”
Cô không thể nhìn rõ ánh mắt giấu bên dưới vành mũ của Nhiếp Phi Chiến, nhưng nhìn thấy khóe môi anh ta hiện lên nét cười. Anh ta vừa định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dang-yeu-la-ke-lau-dai/2848505/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.