Ngày tháng đang đến gần, nói không khẩn trương là giả, cũng không thể giải thích cho người khác hiểu sự mong đợi trong nỗi mất mát này. Dựa theo kế hoạch, nếu mọi việc suôn sẻ thì họ sẽ rời khỏi thành phố xui xẻo này, song dù là Edward hay Trần Kính Hiên cũng không nắm chắc phần thắng.
Xong vụ rắc rối này, Y Tiêu sẽ đi tận hưởng chuyến du lịch Bắc Âu, cô vẫn là ‘Vô ảnh’ cô đơn, hy vọng băng tuyết ở đó có thể đóng băng nỗi đau tình yêu của cô.
“Tiêu Tiêu, đừng mãi mua quần áo cho Đô Đô, em cũng lựa cho bản thân vài bộ đi. Chúng ta sẽ đến Phần Lan trượt tuyết, nhất định phải mặc đồ trượt tuyết. Nếu may mắn, em có thể nhìn thấy cực quang ở Iceland, ai nha, ước gì ông trời ban cho chị đôi cánh nhỏ, chị sẽ bay liền qua đó!” Tư Vi gục ngã trên cánh tay của Y Tiêu, “Khó lắm mới đào được tiền của trưởng quỹ, chị sẽ không khách khí đâu!”
“Em có nhiều đồ trượt tuyết rồi, nhưng Tiểu Đô Đô còn nhỏ quá, em sợ nó không thích ứng được với khí hậu giá rét, phải chuẩn bị thật nhiều cho nó.”
“Nó á hả? Nó khỏe lắm, động vật lưỡng cư lên bờ xuống nước mà, đừng lo cho nó quá!”
Tư Vi khinh thường liếc nhìn đứa quỷ nhỏ đang chìm đắm giữa ‘bụi hoa’, sức hút của đứa này chỉ có hơn chứ không kém cô bao nhiêu. Sau đó, cô lại quan sát Y Tiêu tựa như mẹ hiền thương con quên mình mà cảm thấy đau lòng.
“Đô Đô, trông có đẹp không?”
Y Tiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/danh-cap-trai-tim/1519482/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.