Hơn nữa, lời này vẫn rất có lý.
Giữa hai người, ngoại trừ lần đầu tiên Thẩm Loan tự tới, thì những lần sau vẫn
là Quyền Hãn Đình chủ động, lại bị cô liên tiếp từ chối, chẳng những không nản
lòng, ngược lại càng bị áp chế thì càng nổ mạnh.
Không phải "da mặt dày" thì là gì?
Hai chiếc xe, Martha nhỏ màu đỏ phía trước, màu đen lao vụt theo phía sau,
giống kị sĩ bảo vệ công chúa, mạnh mẽ bá đạo, anh dũng quả cảm.
Cô nhanh, anh cũng nhanh.
Cô chậm, anh theo chậm.
Năm mươi phút sau đến sơn trang Đông Ly.
"Chìa khóa, đưa anh." Quyền Hãn Đình giơ tay ra.
Thẩm Loan vừa xuống khỏi xe, hơi sững sờ, cầm chìa khóa xe trong tay nhẹ
nhàng đung đưa: "Anh nói cái này?"
"Ừm."
"Để làm gì?"
"Không phải lần trước em nói muốn đổi toàn bộ kính xe thành kính chống đạn,
phòng khi bị tấn công sẽ vỡ sao? Vừa hay lão Ngũ mới nghiên cứu ra kính pha
lê cường hóa mới, sau mấy lần thí nghiệm thấy hiệu quả cũng không tệ lắm, ít
ra thì đều tốt hơn những loại được bán ra trên thị trường. Nhân tiện hôm nay
anh có thời gian, anh mang đi thay giúp em."
Thẩm Loan không ngờ chỉ là lời nói vu vơ thôi mà Quyền Hãn Đình vẫn để
trong lòng, còn sắp xếp hết tất cả rất thỏa đáng.
Cô gái mỉm cười: "Được." Rồi để chìa khóa xe vào trong tay anh, đồng thời cả
người mình cũng dán lên người anh.
Quyền Hãn Đình có vẻ khá vui vẻ vì Thẩm Loan chủ động, đôi mắt đen nhánh
tỏa ra ánh sáng khiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/danh-mon-thinh-sung-quyen-thieu-xin-chieu-co/1265115/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.