"Nếu muốn thăm dò thái độ của cô, vì sao Quế Đông Nam không rên một
tiếng?"
Nếu Miêu Miêu nhớ không lầm, dù là trong bữa tiệc hay là trên xe, đầu gỗ kia
thật đúng là đầu gỗ, im lặng, không nói không rằng.
Nụ cười của Thẩm Loan càng sâu: "Dù sao có người sẽ không đợi được mà mở
miệng, anh ta nghe là tốt rồi, vừa không lãng phí nước miếng, lại không phải bại
lộ thân phận."
Miêu Miêu bị đả kích thương tích đầy mình.
Cho nên, cô ấy lại bị lợi dụng?
Fuck!
Ước chừng hai phút sau, cảm xúc mới bình phục lại.
Miêu Miêu thở sâu: "Người tôi ngộ nhân là Quế Đông Nam, vậy mấu chốt tin
tức đâu?"
Thẩm Loan thốt ra một câu đầy kinh ngạc: "Thường Ba và Nguyên Phi là quan
hệ yêu đương."
"?!"
"Hơn nữa, Thường Ba ở trên, Nguyên Phi ở dưới."
"...Điều này có thể thấy được?"
Thẩm Loan: "Cô không nhìn ra?"
"Tôi?" Miêu Miêu chỉ vào mũi mình, cả người rõ ràng như trên mây.
"Cô vừa rồi nói, áo gió trên người Nguyên Phi là mẫu thiết kế mới tung ra năm
nay của hãng B, mà đồng hồ của Thường Ba là nhãn hiệu xa xỉ của Thụy Sĩ, nếu
lại cẩn thận một chút, cô sẽ phát hiện nút tay áo gió là định chế độc nhất vô nhị,
bên trên có một chữ cái C, mà dây đồng hồ cũng thế, mỗi một đốt kim loại đều
có chữ Y."
C, có nghĩa là Thường Ba (常波changbo).
Y, có nghĩa là Nguyên Phi (原非 yuanfei).
Đồ mang trên người đều có chữ cái đầu tiên trong tên của nhau, hành vi thân
mật như vậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/danh-mon-thinh-sung-quyen-thieu-xin-chieu-co/1265251/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.