Cơn sốt của Nghiêm Ngạn Khoát kể cũng biết điều, sáng hôm sau đã dứt hẳn, chẳng làm lỡ làng chút giờ giấc làm việc nào.
“Anh khỏi rồi hả?” Hoàng Tiêu Tiêu miệng thì dặn nghỉ cho khỏe, nhưng đã tống ngay một danh sách chứng cứ dài ngoằng chờ anh duyệt từ sớm tinh mơ, “Sao anh không nghỉ thêm vài bữa đi.”
Nghiêm Ngạn Khoát hất hàm chỉ đống hồ sơ chất cao như núi trên bàn, “Em nói xem?”
“…” Hoàng Tiêu Tiêu cười sượng trân, “Phải thế chứ, luật sư góp vốn có khác.”
“Bảo Tiểu Hồ vào cùng rà soát danh sách và đơn khởi kiện đi.” Nghiêm Ngạn Khoát chẳng nhiều lời khách sáo, kéo ngay tập bảng biểu sang, đối chiếu từng mục một.
Trước mỗi phiên tòa, Nghiêm Ngạn Khoát hay kèm cặp người mới, anh sẽ đích thân cùng họ rà soát toàn bộ hồ sơ vụ án, thậm chí còn dốc hết ruột gan chia sẻ cả tư duy soạn đơn kiện lẫn đường lối tranh tụng của mình. So với vị trí luật sư góp vốn, anh giống một người thầy thực thụ hơn. Bởi thế, dù nhóm anh công việc ngập đầu, nơi đây vẫn là mảnh đất mà đám thực tập sinh tranh nhau sứt đầu mẻ trán để được vào học hỏi kinh nghiệm.
_
Tầm hơn chín giờ tối, Nghiêm Ngạn Khoát mới xong xuôi công việc, sửa soạn lái xe về. Hôm nay anh không về căn nhà chỉ có mỗi nàng rùa bầu bạn, vì đã hẹn sẽ ghé nhà cũ bên Mẫn Hàng.
Anh vốn tính để mẹ và em gái dọn sang ở cùng gần khu Tân Giang, nhưng người già nặng lòng cố thổ, nói thế nào cũng chẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-tich-giua-khong-trung-thuan-tung-thuong-ky/2741278/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.