Đường Bình Hạ vào thẳng vấn đề: “Hôm nay mẹ rảnh rỗi ngồi xem TV, thấy con lên tin tức rồi.”
Nửa đời trước của Đường Bình Hạ vừa theo khuôn phép lại vừa lận đận truân chuyên. Để thoát khỏi gia đình gốc trọng nam khinh nữ, chưa đầy hai mươi tuổi bà đã bỏ đi làm ăn xa, sau đó lấy một thầy giáo dạy văn, lui về làm nội trợ toàn thời gian cho chồng. Ngoài ba mươi tuổi, chồng ngoại tình, bị bà bắt quả tang tại trận. Bà thẳng tay tát cho hắn hai cái, rồi để được ly hôn chóng vánh, bà chẳng đòi hỏi gì, bắt đầu tìm việc làm lại từ đầu, và không bao giờ quay lại Quảng Đông nữa.
Biên Tích coi như là mối liên hệ duy nhất giữa Đường Bình Hạ và chốn đau lòng cũ, y cũng mừng vì bà đã tìm được cuộc đời cho riêng mình, chỉ là đã quá lâu rồi y không gặp mẹ, nên giọng chẳng có mấy gợn sóng: “Tin tức gì thế?”
“Thì cái tin tức,” Đường Bình Hạ nói được nửa câu lại quên mất nội dung cụ thể, bèn lôi đoạn hội thoại ra đọc theo, “bảo là các con xử lý sự cố thỏa đáng, sơ tán nhanh chóng hơn trăm hành khách, đại loại thế.”
Sự cố đó đã qua gần hai tháng, đây là cuộc gọi hỏi thăm đầu tiên Biên Tích nhận được từ cha mẹ. Y đáp giọng nhàn nhạt: “Vâng, gần đây công ty con có sắp xếp phỏng vấn.”
“Giỏi ghê, còn được phỏng vấn nữa, ăn nói khéo hơn hồi nhỏ rồi đấy.” Đường Bình Hạ nhận xét một cách khách quan, dường như chẳng hề hay biết nguyên do
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-tich-giua-khong-trung-thuan-tung-thuong-ky/2741282/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.