🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chuyện tình cảm cứ giậm chân tại chỗ nhưng công việc thì vẫn phải tiếp diễn như thường. Đến ngày tập huấn, Biên Tích chạy tới tòa nhà trụ sở chính, mang theo bản PPT và bài giảng dù đã sửa hai lượt nhưng vẫn dùng mẫu từ năm kia, để đứng lớp cho các tiếp viên hàng không mới vào nghề.

Biên Tích biết nhiều điểm kiến thức đã được đề cập trong các khóa đào tạo trước đó nên lần này y chủ yếu tập trung vào các tình huống thực tế. Mười năm trong nghề, y đã trải qua không ít sự cố lớn nhỏ, ngoài vụ hỏa hoạn trên không ở chuyến bay AD801 lần trước, còn có rất nhiều trường hợp xử lý tình huống khẩn cấp khác đáng để chia sẻ.

Khi giảng bài, Biên Tích thích tương tác với học viên. Mỗi khi có một tình huống mới được đưa ra, y lại gọi ngẫu nhiên sáu người mới lên để diễn tập mô phỏng.

Nghiêm Phàm Tuyền, với tư cách là một trong những tiếp viên hàng không mới, dĩ nhiên cũng ngồi dưới hàng ghế khán giả. Cô ngắm nhìn “thầy Biên” trên bục giảng, vận bộ đồng phục chỉn chu, phong thái ung dung đĩnh đạc, vừa nói vừa cười đầy cuốn hút, không kìm được mà chụp trộm một tấm, gửi ngay cho anh mình.

[Anh, chủ nợ của anh có phải đẹp trai quá đáng rồi không?]

[Hình ảnh]

[Hình ảnh]

[Chất lừ luôn á, người thật còn đẹp hơn trên video nhiều!]

[Hóa ra gu của anh cũng ngon thế này à? Sao không nói sớm?]

[Anh không tử tế gì cả! Em phải diss anh mới được!!]

Nghiêm Ngạn Khoát vừa mới bắt đầu phiên tòa, không xem điện thoại, thành thử chẳng hề hay biết hộp thư trò chuyện của mình đã bị cô em gái nhắn tin tới tấp làm nổ tung.

Ngồi ở hàng ghế bị đơn là vị luật sư do hãng hàng không mời đến. Anh ta là đàn anh của Nghiêm Ngạn Khoát, phong cách mạnh mẽ, hùng hổ lấn lướt, thường đi những nước cờ hiểm hóc.

Hai người từng đối đầu nhau một lần tại tòa. Lần đó Nghiêm Ngạn Khoát vừa mới tốt nghiệp, bị đàn anh đang hồi phong độ đỉnh cao lấn lướt mất một phen. Lần này gặp lại, không khỏi có chút bồi hồi.

_

Phiên tòa bắt đầu, trình tự như thường lệ, thông báo quy định phòng xử, thẩm phán tuyên đọc quyết định đưa vụ án ra xét xử, tiến hành phần điều tra tại tòa.

Luật sư bị đơn mở màn đã liệt kê một loạt tội trạng, ý rằng Kiều Viễn nhận quà của hành khách trước, sau khi nhận được thông báo điều tra mới sợ hãi trả lại tiền, việc công ty xử phạt anh ta là hoàn toàn hợp tình hợp lý. Do đó, việc Kiều Viễn không phục kết quả kỷ luật mà xin nghỉ việc là hành vi cá nhân, chiếu theo hợp đồng lao động thì đương nhiên phải bồi thường khoản phí đào tạo không nhỏ.

Đơn khởi kiện của Nghiêm Ngạn Khoát thì đối chọi gay gắt, cho rằng Kiều Viễn chưa bao giờ cố ý nhận tiền, mà ngược lại, chính Chương Đông đã ngưỡng mộ Kiều Viễn từ lâu, nhiều lần quấy rối anh ta; hơn nữa, công ty đã cắt xén phúc lợi, vi phạm hợp đồng trước, nguyên đơn có quyền đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động mà không phải chịu trách nhiệm bồi thường.

Trọng tâm tranh luận của hai bên trong đơn kiện rất rõ ràng: việc công ty ra quyết định đình chỉ bay đối với Kiều Viễn có hợp quy hay không.

Thế nên, ở giai đoạn giao nộp tài liệu chứng cứ, sau khi thẩm phán tuyên đọc xong danh mục chứng cứ bèn hỏi nguyên đơn và bị đơn có chứng cứ mới nào cần nộp bổ sung không. Nghiêm Ngạn Khoát, với tư cách là đại diện nguyên đơn, lắc đầu ra hiệu không có nhưng đại diện bị đơn lại đứng ra nói: “Bên tôi xin nộp bổ sung chứng cứ mới.”

Một lời nói làm dậy sóng cả phòng xử, sắc mặt thẩm phán rõ ràng không vui: “Đề nghị bị đơn trình bày lý do chính đáng cho việc nộp chứng cứ quá hạn, nếu không Tòa án có thể không chấp nhận chứng cứ này theo quy định pháp luật, hoặc tiến hành xử phạt bên nộp muộn.”

Đại diện bị đơn sắc mặt không đổi, đáp: “Dữ liệu điện thoại của bị đơn đã bị xóa, hôm nay mới trích xuất được lịch sử cuộc gọi từ công ty viễn thông. Cuộc gọi này do bộ phận nhân sự của A Airlines gọi cho nguyên đơn vào lúc 3 giờ chiều ngày 9 tháng 3, nhằm điều tra về tung tích khoản tiền hoàn trả hai mươi nghìn tệ. Điều này có thể chứng minh, sau khi bị điều tra, nguyên đơn mới bị đe dọa mà hoàn tiền, tức là có chủ đích nhận tiền từ trước.”

“Vớ vẩn!” Kiều Viễn nhất thời không kìm được, bước qua cả Nghiêm Ngạn Khoát, phẫn nộ đứng bật dậy, “Cuộc điều tra mãi đến hôm sau mới bắt đầu, tôi nhớ rất rõ!”

“Đề nghị nguyên đơn ngồi xuống và giữ trật tự.”

“…Xin lỗi.” Kiều Viễn hít một hơi thật sâu, lùi về chỗ ngồi. Nghiêm Ngạn Khoát đưa mắt ra hiệu, ý bảo anh ta đừng hoảng sợ.

Cuộc gọi lúc 3 giờ chiều ngày 9 tháng 3, diễn ra trước khi Kiều Viễn hoàn tiền, thực sự bất lợi cho họ. Nắm đấm của Nghiêm Ngạn Khoát siết chặt lại. Tình huống đột xuất này cần thời gian để anh lấy lại bình tĩnh.

Thẩm phán nhận được chứng cứ mới, quay sang hỏi Nghiêm Ngạn Khoát: “Nguyên đơn nhận được khoản chuyển khoản hai mươi nghìn tệ từ Chương Đông vào lúc hai giờ chiều ngày 1 tháng 3 năm 2023, nhưng đến mười giờ tối ngày 9 tháng 3 mới hoàn trả lại, tại sao lại có khoảng cách tám ngày?”

Nghiêm Ngạn Khoát đã tìm hiểu tình hình từ trước, đáp rất nhanh: “Khi đó bố của nguyên đơn đang phẫu thuật, nguyên đơn bận chăm sóc ở bệnh viện, không bật thông báo biến động số dư ngân hàng. Hơn nữa, sau khi chuyển tiền, Chương Đông cũng không hề có bất kỳ thông báo nào nên khó mà phát hiện kịp thời.”

Thẩm phán gật đầu, lại hỏi đại diện bị đơn: “Chứng cứ mới anh vừa nộp là lịch sử cuộc gọi với Kiều Viễn lúc tám giờ tối ngày 9 tháng 3, thời lượng hiển thị là 1 phút 45 giây, có ghi âm nội dung cuộc gọi không?”

“Cái này thì không, bị đơn vừa đổi điện thoại mới, dữ liệu đã bị xóa. Công ty viễn thông cũng không thể cung cấp bản ghi âm liên quan.”

Nghe đến đây, Nghiêm Ngạn Khoát cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Chứng cứ mới tuy bất lợi cho họ, nhưng cũng không đến nỗi khiến tình thế trở nên quá tệ.

Thẩm phán lại đặt thêm vài câu hỏi cho hai bên để bổ sung phần điều tra, sau khi tổng kết lại các điểm mấu chốt của phiên tòa liền chuyển sang phần tranh luận tại tòa.

Nghiêm Ngạn Khoát rút từ chồng hồ sơ vụ án một trang được đánh dấu đỏ nổi bật, vừa lật xem vừa hỏi: “Nếu bị đơn không có ghi âm cuộc gọi, vậy làm thế nào chứng minh được nó liên quan đến việc điều tra?”

Đại diện bị đơn ung dung đáp: “Nhưng nguyên đơn cũng không có bằng chứng nào cho thấy hành vi hoàn tiền của mình diễn ra trước khi bị điều tra.”

Thế là lại rơi vào tình thế Rashomon[1], ai nói cũng có lý cả.

Nghiêm Ngạn Khoát khẽ bật cười, hơi nhoài người về phía trước, hai tay đặt lên tập hồ sơ: “Bị đơn, với tư cách là bên đưa ra quyết định xử phạt, lẽ đương nhiên phải có nghĩa vụ chứng minh đối với bên bị kỷ luật. Chứng cứ không rõ ràng mà đã ra quyết định xử phạt, tôi cho rằng thuộc trường hợp không thể chứng minh, tình tiết vụ việc không rõ ràng.”

Từng lời đanh thép hùng hồn. Đối phương cũng không chịu yếu thế, phản pháo sắc bén: “Chứng cứ liên quan chúng tôi đã nộp từ sớm và đã trình bày đầy đủ trong phần điều tra tại tòa rồi!”

Nghiêm Ngạn Khoát không chút khoan nhượng, nhìn thẳng vào mắt đối phương hỏi: “Vậy anh cho rằng chứng cứ vừa nộp ban nãy có đủ nghiêm trọng để đình chỉ bay hai năm không?”

Đại diện bị đơn đeo kính gọng đen, qua cặp kính là ánh mắt vừa thông tuệ lại vừa sắc bén, “Tôi cho rằng có.”

“Anh cho rằng, hành vi từ chức của nguyên đơn do không phục quyết định xử phạt có gây ra thiệt hại 1,1 triệu tệ cho công ty không?”

Luật sư có kinh nghiệm đều nghe ra được, kiểu hỏi han dẫn dắt này thực chất là đang đào hố. Đại diện bị đơn cũng dày dạn kinh nghiệm không kém, không dễ dàng mắc bẫy: “Đơn kiện đã đề cập đến cách tính khoản 1,1 triệu tệ này rồi, nó bao gồm hai phần là phí đào tạo phi công và tiền bồi thường do chấm dứt hợp đồng lao động trái quy định.”

Nghiêm Ngạn Khoát khẽ nheo mắt, đeo lên cặp kính mà ngày thường anh chẳng mấy khi dùng tới, khẽ gật đầu với đối phương, “Nhưng căn cứ vào hóa đơn và danh mục chi phí đào tạo do bên anh cung cấp, chúng tôi phát hiện, trong đó có 56 nghìn tệ là phí dịch vụ, 301 nghìn tệ là phí sửa chữa, đều không phải là khoản bắt buộc trong đào tạo phi công, tại sao lại yêu cầu nguyên đơn bồi thường?”

Việc soi mói từng câu từng chữ trong hóa đơn chứng từ cũng là thủ pháp thường thấy trong các cuộc tranh tụng về vấn đề kinh tế. Đối phương đỡ đòn rất vững: “Một số hóa đơn là do yêu cầu của quy trình thanh toán hoặc xét duyệt nội bộ của nhà cung cấp nên không ghi thống nhất là chi phí đào tạo nhưng tất cả đều phục vụ cho việc đào tạo!”

Vấn đề này nếu đi sâu vào phân tích thì còn nhiều chuyện hay ho, sẽ cực kỳ bất lợi cho việc xác định mức bồi thường mà hãng hàng không yêu cầu, thế nên đại diện bị đơn đã sớm chuẩn bị sẵn bài vở, chỉ chờ Nghiêm Ngạn Khoát hỏi tới. Nào ngờ, Nghiêm Ngạn Khoát không hỏi tiếp nữa, mà lại đột ngột chuyển hướng, mở ra một chủ đề khác: “Nếu anh đã đề cập đến đào tạo, tôi còn có những câu hỏi khác.”

Nghiêm Ngạn Khoát đã vài lần làm việc với vị thẩm phán hôm nay, anh hiểu rõ phong cách của ông ta – cân nhắc chu toàn, có chủ kiến vững vàng, không ưa ai lấn lướt – thế nên, anh chọn cách điểm xuyết đôi điều, chỉ cần khơi lên một nghi vấn làm mồi, phần còn lại, cứ để thẩm phán tự mình phán đoán là đủ.

“Chứng cứ số 18 do bên tôi nộp cho thấy toàn bộ khóa đào tạo mà nguyên đơn hoàn thành năm 2012 đều do Công ty TNHH Kỹ thuật Phát triển Hàng không Hưng Nguyên thực hiện. Công ty này có cơ cấu cổ phần phức tạp, nhiều lần bị xử phạt hành chính, giá cả lại cao hơn nhiều so với thị trường, tại sao A Airlines lại chọn công ty này làm nhà cung cấp?”

Nghiêm Ngạn Khoát trình bày kết quả điều tra chứng cứ trước thẩm phán: “Sau khi truy xét qua ba tầng lớp, chúng tôi phát hiện, Giám đốc Tài chính của công ty này là Lưu Phương Minh, và Giám đốc Điều hành của A Airlines là Chương Kế, có quan hệ chú cháu ruột. Mà Chương Kế, lại chính là bố của Chương Đông – người đã chủ động chuyển tiền cho nguyên đơn trong vụ án này.”

Nghiêm Ngạn Khoát ngừng lại một chút, nhìn thẳng vào luật sư đối phương, mỉm cười: “Xin hỏi, bị đơn có cho rằng những điều này chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên không?”

Việc chỉ ra mối quan hệ cánh hẩu của hãng hàng không, làm rối loạn nhịp điệu tranh tụng của đối phương, nước cờ này của Nghiêm Ngạn Khoát cũng nằm trong dự liệu của phía bên kia.

Đại diện bị đơn đẩy gọng kính, bình tĩnh đáp: “Bên tôi cho rằng tình hình kinh doanh của doanh nghiệp không liên quan đến vụ án này, không phải là yếu tố bắt buộc phải thẩm tra tại tòa.”

Né tránh vấn đề, phản ứng này là an toàn nhất.

Đại diện bị đơn nhìn về phía chủ tọa phiên tòa. Người đàn ông trung niên trên bục thẩm phán khẽ gật đầu, “Đồng ý. Đề nghị nguyên đơn quay lại trọng tâm vụ án để đặt câu hỏi.”

Nghiêm Ngạn Khoát thấy ổn rồi thì dừng lại ngay. Dù sao những điểm nghi vấn cần nêu cũng đã được tung ra, không cần phải truy kích dồn dập làm gì, vũ khí lợi hại thực sự còn ở đằng sau.

Anh lại cho hiển thị các chứng cứ như đơn xin điều chuyển công tác, “Vậy thì, đề nghị bị đơn trả lời, tại sao nguyên đơn nhiều lần xin điều chuyển công tác đều bị bộ phận huấn luyện bác bỏ? Tại sao lại yêu cầu một phi công ưu tú với mười năm kinh nghiệm bay xuống làm công việc mặt đất vốn không phải sở trường?”

Dứt lời, Nghiêm Ngạn Khoát như sợ người ta không nhìn thấy, khoanh tròn tên người trong chứng cứ trên màn hình hiển thị, “À mà, Trưởng bộ phận huấn luyện chính là em trai của Lưu Phương Minh.”

Điều này rõ ràng đang ám chỉ Chương Kế đang giúp con trai gây áp lực cho Kiều Viễn, lợi dụng các mối quan hệ của mình trong công ty, hòng đe dọa một phi công nhỏ bé không biết trời cao đất dày.

Đại diện bị đơn không cần phải giải thích những ẩn ý ngoài lời, chỉ trả lời đúng vào câu hỏi: “Phần điều tra tại tòa đã nhấn mạnh nhiều lần, do Kiều Viễn vi phạm nghiêm trọng quy định, bắt buộc phải xử phạt nghiêm khắc theo quy chế, do đó yêu cầu điều chuyển sang bộ phận huấn luyện đã bị bác bỏ.”

Thực ra câu nói này có kẽ hở, nếu đã bắt buộc phải xử phạt theo quy chế, tại sao việc điều chuyển xuống làm việc mặt đất lại được chấp thuận? Đây chẳng phải rõ ràng là đang nắm thóp Kiều Viễn không nỡ rời xa bầu trời đó sao?

Nghiêm Ngạn Khoát lòng đã rõ mười mươi, thừa thắng xông lên: “Bị đơn nhiều lần nhắc đến “quy chế”, cho thấy A Airlines là một doanh nghiệp cực kỳ coi trọng việc tuân thủ quy trình.”

Đại diện bị đơn bất giác căng thẳng, luôn cảm thấy đàn em này của mình nhún trước nâng sau chẳng có ý tốt lành gì.

Quả đúng như dự đoán của anh ta, Nghiêm Ngạn Khoát khoanh tròn những điểm đáng ngờ trong danh mục chứng cứ dày đặc chữ: “Nhưng tại sao, về phương diện phúc lợi đãi ngộ cho nhân viên lại nhiều lần vi phạm quy định hợp đồng?”

Đại diện bị đơn sững người, đột ngột quay đầu nhìn về phía bị đơn.

Chi tiết về phúc lợi, với tư cách là luật sư, trước phiên tòa anh ta đã xác nhận đi xác nhận lại với hãng hàng không, câu trả lời nhận được đều là mọi chế độ lương thưởng đãi ngộ đều được chi trả đầy đủ. Giờ đây bị chất vấn về vấn đề vi phạm hợp đồng, anh ta còn phải ngậm bồ hòn làm ngọt hơn cả nguyên đơn, dù cứng họng cũng phải cố mà lấp li.ếm cho qua.

Chủ tọa phiên tòa khẽ nheo mắt, vẻ mặt nghiêm nghị, “Đề nghị nguyên đơn trình bày chi tiết chứng cứ và sự kiện.”

Nghiêm Ngạn Khoát đan hai tay vào nhau đặt trước biển tên nguyên đơn, bình tĩnh ung dung nói: “Căn cứ vào hợp đồng lao động A Airlines ký với nguyên đơn và thông báo tuyển phi công của hãng, có thể thấy cơ cấu tiền lương của anh Kiều Viễn bao gồm: lương cơ bản, phụ cấp giờ bay, quỹ nhà ở công cộng, phụ cấp đi lại và các loại bảo hiểm xã hội, bảo hiểm tai nạn lao động, bảo hiểm ngừng bay v.v… Trong đó, bảo hiểm ngừng bay lẽ ra phải được làm thủ tục ngay khi nhận việc.”

“Nhưng qua tra cứu lịch sử bảo hiểm của chính anh Kiều, có thể thấy loại bảo hiểm này đến nay vẫn chưa được đóng, dẫn đến việc anh Kiều không thể nhận được trợ cấp ngừng bay.

“Ngoài ra, Phán quyết Trọng tài Lao động số XX cho rằng, việc nguyên đơn chấm dứt hợp đồng lao động trước thời hạn ngoài việc phải chịu tổn thất chi phí đào tạo cao, còn phải tuân thủ thỏa thuận không cạnh tranh, ba năm không được làm việc trong ngành liên quan.”

“Tuy nhiên, căn cứ quy định của Luật Hợp đồng Lao động, thỏa thuận không cạnh tranh chỉ giới hạn đối với cán bộ quản lý cấp cao, nhân viên kỹ thuật cấp cao và những người khác có nghĩa vụ bảo mật của người sử dụng lao động[2], phi công thông thường không thuộc phạm vi này. Kết luận của Phán quyết Trọng tài số XX công nhận thỏa thuận này có hiệu lực là do xác định tình tiết vụ việc không rõ ràng, sau khi nguyên đơn nhận việc, bị đơn mới thông báo ký thỏa thuận này là chưa tuân thủ đủ quy trình.”

Nghiêm Ngạn Khoát liệt kê xong, lần nữa khẳng định lại các yêu cầu trong đơn khởi kiện, giọng điệu bình tĩnh, ánh mắt kiên định, “Do đó, bên tôi đề nghị hủy bỏ Phán quyết Trọng tài số XX, xét xử theo pháp luật, tuyên bố nguyên đơn chấm dứt hợp đồng lao động và thỏa thuận không cạnh tranh mà không phải chịu trách nhiệm bồi thường, đồng thời bị đơn phải chi trả cho nguyên đơn khoản trợ cấp ngừng bay là 260 nghìn tệ.”

Phòng xử án im lặng trong phút chốc. Thẩm phán hơi trầm ngâm, khẽ gật đầu. Nghiêm Ngạn Khoát tháo kính xuống, nhìn về phía hàng ghế bị đơn, nở một nụ cười ôn hòa, cứ như thể người vừa rồi không chút khoan nhượng lại là một ai khác vậy.

Lời tác giả:

Tài liệu tham khảo:

  1. Trang Tường thuật Trực tiếp Phiên tòa Trung Quốc: các vụ việc như Tranh chấp hợp đồng lao động số (2019) Quảng Đông 03 Dân Chung 30337, Xác nhận hành chính về lao động và an sinh xã hội số (2020) Trùng Khánh 01 Hành Chung 65, vân vân.
  2. [Bộ luật Lao động], các câu hỏi và giải đáp trên diễn đàn Zhihu, chẳng hạn như: “Hợp đồng có điều khoản quy định sau khi nghỉ việc trong vòng ba năm không được làm việc trong ngành hàng không không?”, vân vân.

Disclaimer:

Để phục vụ cho việc xây dựng nhân vật và phát triển tình tiết truyện, tác phẩm này đã có chút gia giảm, điều chỉnh trong quy trình tố tụng tại tòa, do đó sẽ có đôi phần khác biệt so với thực tế. Nếu mọi người muốn tường tận về các phiên tòa trong đời thực có thể tham khảo thêm những án lệ đã được công bố rộng rãi nhé!

Thêm nữa, người viết không phải là dân chuyên ngành luật hay hàng không dân dụng nên khó lòng tránh khỏi những sơ suất nhầm lẫn, mong nhận được sự chỉ giáo từ những bạn am tường lĩnh vực này. Cúi đầu.


[1]“Tình thế Rashomon” (hay còn gọi là “hiệu ứng Rashomon”) là một khái niệm được đặt tên theo bộ phim nổi tiếng của Akira Kurosawa năm 1950, trong đó một sự kiện được các nhân chứng mô tả theo những cách khác biệt, thậm chí trái ngược nhau. Điều này nhấn mạnh tính chủ quan và không đáng tin cậy của các lời khai, làm nổi bật sự khó khăn trong việc tìm kiếm sự thật tuyệt đối.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.