Nếu là trước đây, Nghiêm Ngạn Khoát hẳn đã mềm lòng ngay khi thấy bộ dạng này của Biên Tích, nhưng hôm nay anh chẳng chịu cái thói ấy, giọng điệu có thể nói là lạnh nhạt: “Em biết, vậy sao lại không nói?”
Biên Tích đứng thẳng người đáp, như học trò giơ tay giành trả lời câu hỏi, rồi lại nhanh chóng hạ tay xuống, vuốt phẳng vạt áo nhàu nhĩ, “Em không muốn gây thêm phiền phức cho anh.”
Nghiêm Ngạn Khoát hít một hơi thật sâu để điều chỉnh cảm xúc, vừa bất lực vừa tức giận: “Biên Tích, em biết chúng ta là mối quan hệ gì mà, phải không?”
Biên Tích không hiểu tại sao anh lại hỏi vậy, thăm dò đáp: “Người yêu…”
Hai chữ này mà còn đáp dè dặt đến thế, y hệt một chú cún nhỏ cứ quấn quýt quanh chủ.
Nghiêm Ngạn Khoát trong phút chốc bị đánh trúng tim đen, muốn lao đến ôm y, lại cảm thấy không thể dễ dàng tha thứ cho y như vậy, bèn vặn lại: “Đã là người yêu, lẽ nào em cho rằng những mớ bòng bong anh gặp phải trước đây đều là phiền phức ư?”
Lần này Biên Tích đáp rất quả quyết: “Dĩ nhiên là không rồi!”
Nghiêm Ngạn Khoát xòe tay, như muốn bẻ đôi cái lý lẽ này cho y thấy: “Vậy thì, cũng cùng một lẽ đó, tại sao em lại nghĩ rằng anh sẽ thấy phiền vì chuyện của em?”
Biên Tích bị nói đến sững sờ vài giây, đành phải thừa nhận Nghiêm Ngạn Khoát có thiên phú về thuyết phục và tư duy logic, thoáng chốc đã gỡ rối được nút thắt mà y không tài nào tháo nổi.
Biên Tích ngập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-tich-giua-khong-trung-thuan-tung-thuong-ky/2741329/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.