Nghe long miêu nói, Lý Thất Dạ nheo mắt hỏi:
- Vậy là trước kia tìm thế giới đó không phải tám Kim Thân Đại Phật các ngươi mà là Kim Thân Đại Phật bỏ đi?
- Đúng vậy!
Long miêu đáp:
- Trước kia chúng ta nghiên cứ ngay mặt đối diện tai nạn nhưng hắn thì có ý nghĩ khác, hắn cho rằng cách của chúng ta không thể thực hiện. Hắn thử rất nhiều con đường, bao gồm thế giới không tồn tại.
- Ta hiểu rồi.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Hèn gì khi kỷ nguyên tan vỡ hắn trốn thoát, đáng tiếc hắn không buông xuống được, không thể bỏ phần chấp niệm trong lòng.
- Mấy ai có thể bỏ được chấp niệm trong lòng, Phật cũng không thể vạn cổ đều không.
Long miêu nói:
- Ngươi cũng không thể buông chấp niệm trong lòng, ai đều sẽ đi nghênh đón cuộc chiến cuối cùng. Có lẽ ngươi từng giống như hắn ở trong thế giới không tồn tại tìm cách cho đại thế sinh tồn.
- Không, ta không phải người có lòng từ bi.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:
- Ta tìm thế giới không tồn tại vì chính ta, chỉ có thế, không vì chúng sinh người đời.
Lý Thất Dạ cười cười:
- Nếu chỗ các ngươi không có thứ ta cần vậy đã đến lúc rời đi.
Long miêu xòe tay ra, lòng bàn tay lông xù nâng một hạt giống:
- Có lẽ ngươi có thể mang một thứ rời đi.
Khi hạt giống xuất hiện thì Phật quang vạn trượng, hạt giống nho nhỏ như uẩn dưỡng ba ngàn thế giới. Hạt giống tỏa sức sống bàng bạc vô tận, dường như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1003270/chuong-2908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.