Hàn Thời Yến nghe vậy, cúi đầu nhìn xuống dưới cầu, phía dưới quả nhiên không phải là nước hồ, mà là một bầy rắn ken dày đặc, quấn lấy nhau đang bò lúc nhúc.
Phụ nhân kia đưa tay chộp một cái lên không trung, rồi ném về phía đáy cầu. Con chim sẻ nhỏ ngơ ngác bị ném thẳng xuống hố rắn. Rõ ràng nó còn chưa nhận ra nguy hiểm, đến khi phát hiện tình thế thì đã không kịp nữa rồi.
Một con mãng xà toàn thân xanh rì vọt lên, há ra cái miệng to đủ nuốt cả người, trong nháy mắt đã nuốt chửng con chim sẻ kia.
“Thấy rồi chứ? Ngươi mà rơi xuống, kết cục sẽ giống hệt như con chim sẻ ấy.”
“Nô gia nghe nói công tử thân là hoàng tộc, muốn tìm một tiểu thư môn đăng hộ đối nào mà chẳng có? Hà tất vì một nữ tử giang hồ mà vứt bỏ tính mạng?”
“Nghe nô gia một câu khuyên, sớm rút lui đi thôi, đừng để chết uổng mạng.”
Hàn Thời Yến thu lại ánh mắt. Hắn từng học trận pháp, nhưng chưa từng học qua cơ quan thuật.
Xét cho cùng, hắn chỉ là một Ngự Sử đọc sách thánh hiền, không thể tinh thông mọi thứ được.
Hàn Thời Yến trầm ngâm một lúc: “Cửa thứ hai này… có giới hạn thời gian không?”
Ánh mắt hắn nghiêm túc, không có chút ý lui bước nào. Phụ nhân kia ngẩn ra, hơi bất ngờ, theo bản năng quay đầu nhìn về phía cửa cốc bên ngoài rừng đào.
“Không có giới hạn thời gian. Nhưng nếu ngươi định câu giờ, thì ta khuyên ngươi đừng phí công vô ích.”
“Vậy thì tốt.” Hắn nói,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-hung-kiem-hoang-thanh-tu/2854104/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.