Chương 31: Pháo hoa
Đến chiều tối tỉnh lại, dường như hắn không ngờ rằng mình có thể ngủ được, lúc tỉnh lại ngẩn ngơ nhìn tôi rất lâu.
Tôi lại không rảnh mà phản ứng gì với hắn, bởi vì vai tôi đã cứng đờ đến mất cảm giác rồi. Lúc hắn tựa vào vai tôi, gần như đã trút toàn bộ sức lực lên người tôi, tôi có thể chống đỡ đến khi hắn tỉnh lại thật sự là không dễ dàng gì.
Tôi chậm rãi xoay cánh tay xoa xoa vai mình, nơi đó truyền đến một trận âm thanh răng rắc. Vẻ mặt hắn phức tạp nói: “Sao cô không gọi ta dậy?”
“Ta sợ ngài lại lấy dao muốn giết ta.” Tôi cười cười với hắn.
Nếu lúc này hắn hỏi tôi có đau không, tôi nhất định sẽ không nói “cũng ổn” nữa mà sẽ nói rõ ràng với hắn rằng tôi rất đau. Nhưng hắn cũng không hỏi tôi, chỉ nhíu mày xoa xoa huyệt thái dương, có chút không tự nhiên mà nhìn ra ngoài cửa sổ.
Buổi tối chúng tôi đến một thôn trấn nhỏ, trong khách điếm tốt nhất trấn chỉ còn lại một phòng khách. Chưởng quầy nói xong chỉ còn một phòng, rất tự nhiên nói thêm một câu — hai vị phu thê ở vừa đẹp.
Cơ Ngọc liếc nhìn tôi một cái, tôi còn tưởng rằng hắn sẽ đổi khách điếm khác, ai ngờ hắn lại nói: “Đúng vậy.”
Thế là hắn nhận thẻ phòng rồi lên lầu, tôi theo hắn vào phòng, căn phòng này không lớn không nhỏ, trang trí vô cùng giản dị, giường thì khá lớn, hai người ngủ cũng không đến nỗi đánh nhau.
Tôi đảo mắt nhìn quanh rồi hỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sac-thai-le-thanh-nhien/1800317/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.