Chương 29: Ly Biệt
Tần Vũ ngơ ngác nhìn Cơ Ngọc, rồi lại mang theo hy vọng cuối cùng nhìn tôi, lẩm bẩm nói: “Diệp phu nhân…”
Tôi nhìn nó, không hề lay động.
Nó gần như tuyệt vọng: “Ta tin tưởng phu nhân như vậy, ta cái gì cũng nói với phu nhân… sao phu nhân có thể lừa gạt…”
“Rất xin lỗi nhưng ta có thể.”
Sau một hồi im lặng, Bùi Mục là người đầu tiên bò tới đoạt lấy con dao đưa cho Tần Vũ, ông nghiêm giọng yêu cầu Tần Vũ giết mình. Tần Vũ vừa khóc vừa lắc đầu không chịu nhận dao, ngược lại muốn Bùi Mục giết nó. Hai người bọn họ hỗn loạn nói lời xin lỗi, nói là mình đã hại đối phương, cả hai đều nước mắt giàn giụa.
Cơ Ngọc khoanh tay đứng nhìn bọn họ, tươi cười hớn hở như thể đang xem một vở kịch thú vị.
Trước giờ hắn vẫn luôn thích đứng sau màn, tốt nhất là những người bị hắn ngáng chân bị hắn hãm hại không hề hay biết gì về hắn. Tôi rất ít khi thấy hắn chủ động bộc lộ bản thân mình như vậy trong cái bẫy do chính mình giăng ra.
Hắn thật sự rất hận Bùi Mục.
Khi Cơ Ngọc thong thả nói rằng chỉ còn một khắc nữa, con dao vừa vặn nằm trong tay Tần Vũ. Bùi Mục vừa khóc vừa cầu xin Tần Vũ giết mình, thậm chí quỳ xuống nói nếu Tần Vũ chết ông ta cũng sẽ lập tức tự vẫn, vừa nói vừa lao về phía con dao của Tần Vũ. Trong khoảng khắc Tần Vũ muốn tránh né, nó thoáng thấy gương mặt tươi cười nhẹ nhõm của Cơ Ngọc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sac-thai-le-thanh-nhien/1800320/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.