Chương 25: Ôn dịch
Không biết chúng tôi đã mắc kẹt trong bóng tối bao lâu, chỉ biết rằng chúng tôi đã nói chuyện không ngừng. Dù Cơ Ngọc không hề thể hiện ra, tôi vẫn nhận thấy hắn vô cùng căng thẳng nếu xung quhắn hoàn toàn tĩnh lặng.
Câu chuyện của chúng tôi trải dài từ mẫu thân tôi đến cha hắn rồi lan man sang những sự kiện gần đây ở khắp nơi trên thiên hạ. Quả nhiên, hắn là người nắm bắt thông tin cực kỳ nhạy bén, biết được vô số chuyện.
Khi chúng tôi được giải cứu, trời đã nhá nhem tối. Ánh sáng yếu ớt len lỏi vào bóng đêm, bàn tay Cơ Ngọc trong tay tôi khẽ run lên rồi tiếng reo mừng vang vọng.
“Ông chủ Diệp ở đây!”
Vô số người vội vã xúm lại, chung tay dỡ bỏ những tảng đá và cọc gỗ đè nặng lên chúng tôi. Chúng tôi đã được cứu rồi! Thật may mắn, cả tôi và Cơ Ngọc đều chỉ bị xây xát nhẹ ngoài da. Mạc Lan vẫn đang chờ đợi bên ngoài, khi thấy tôi được dìu ra, bà ấy bật khóc, ôm chầm lấy tôi, nói rằng bà ấy đã sợ chết khiếp, cứ tưởng mình đã hại chết tôi rồi.
Dương Tức tướng quân không bị vùi lấp, Mạc Lan đã tìm thấy hắn sau dư chấn. Dương tướng quân có vẻ áy náy, cho rằng chính hắn đã mời Cơ Ngọc đến nên mới dẫn đến việc chúng tôi suýt bị vùi lấp, đặc biệt phái xe ngựa đưa chúng tôi về phủ, dặn dò chúng tôi nghỉ ngơi cho khỏe.
Trận động đất này không quá nghiêm trọng, ngoài lầu các đang xây bị đổ sập thì không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sac-thai-le-thanh-nhien/1800326/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.