Chương 23: Bóng Tối
Lúc ôm hắn tôi thực ra rất muốn nói, hắn dạy Nam Tố Mặc Tiêu đàn cầm, dạy Tử Khấu ca xướng, dạy Lai Anh quản sổ sách, dạy chơi cờ. Các nàng mỗi người đều làm rất tốt, hắn đều đã từng nói những lời này với cả tám cô nương kia rồi phải không.
Cái gọi là “Ta rất tự hào về cô”.
Vậy nên hắn sẽ không hiểu được tôi đã chờ đợi có người nói với tôi câu này, đã chờ đợi bao nhiêu năm. Rất nhiều rất nhiều năm trôi qua, đợi đến khi người ta mong muốn nói với mình câu nói ấy đều không còn nữa rồi.
Tôi chỉ chợt nhớ ra mình đang chờ đợi, khi nghe chính miệng hắn nói ra câu nói ấy.
Dù hắn không hiểu nhưng tôi vẫn rất cảm động. Bởi vì hắn là một trong số ít những người tôi yêu quý còn sống trên đời, tôi mong hắn có thể thấy tôi đáng trân trọng.
“Tiểu Ngọc mà ăn cá chép thì phải làm sao ạ?”
Giọng Tần Vũ kéo tôi về thực tại, tôi đang ngồi ở hành lang trong sân viện cho cá chép ăn, Tần Vũ ôm Tiểu Ngọc ngồi bên cạnh tôi, vẻ mặt lo lắng.
“Cháu cứ cho nó ăn no là nó sẽ không ăn nữa thôi.”
Tần Vũ gật đầu, vuốt ve con mèo mướp trong lòng, Tiểu Ngọc đã được nuôi béo lên không ít, ngoan ngoãn nằm ngửa bụng ra cho Tần Vũ vuốt ve.
Tần Vũ kể quan phủ đã xét hỏi lại vụ án của cha nó, điều tra ra cái chết của lão bá kia còn có ẩn tình khác, rất có thể là do con trai lão bá vì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sac-thai-le-thanh-nhien/1800328/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.