Chương 12: Mai phục
Rất nhanh Cơ Ngọc cáo biệt Hạng Thiếu Nhai, dẫn theo chúng tôi và một đám người hầu đi về phía đất Ngô Triệu. Ngoài vàng bạc ra, Phàn vương còn tặng hắn ba chiếc xe ngựa thượng hạng, đoạn đường này liền nhẹ nhàng hơn nhiều.
Cơ Ngọc dạo gần đây thường gọi tôi đi đánh cờ, một nửa thời gian bảo tôi giải thế cờ, một nửa thời gian cùng tôi đánh cờ. Tôi chưa từng đối chiến với người khác, cũng không biết kỳ nghệ của mình ra sao, chỉ là cảm thấy hắn khi cùng tôi đánh cờ vẫn là giữ sức.
Khi tôi giải thế cờ, hắn phần lớn là xem sách hoặc xem thư, tốc độ xem sách của hắn rất nhanh, lật từng trang từng trang khiến người ta hoa mắt. Những phong thư kia càng không cần nói, liếc mắt một cái liền để lên lửa đốt.
Tử Khấu nói Cơ Ngọc trí nhớ cực tốt, có rất nhiều công việc đều tự mình làm. Điều này cũng không sai, dù sao thuốc giải của tôi đều do chính tay hắn sắc.
Lúc này tôi lại đang ở trong xe ngựa của hắn giải thế cờ, xe ngựa của hắn cực kỳ rộng rãi, hắn ngồi phía sau bàn xem thư, tôi ngồi phía bên cạnh hắn sau chiếc kỷ gỗ nhỏ, nhìn những quân cờ trên mặt bàn. Quân cờ kia là do vỏ sò đặc chế mà thành, lực ma sát trên mặt bàn rất lớn, không dễ bị ảnh hưởng bởi sự xóc nảy của xe ngựa.
Ngay khi tôi đang ngưng thần suy nghĩ thì bên cạnh truyền đến tiếng cười khẽ, tôi quay mắt nhìn sang, vừa vặn đối diện với đôi mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sac-thai-le-thanh-nhien/1800344/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.