Chương 10: Tô Tranh
Mười ngày sau khi Cơ Ngọc diện kiến Phàn quân, Tô Tranh vào một buổi tối nọ đến Hầu phủ của Hạng Thiếu Nhai rồi đi thẳng đến chỗ Cơ Ngọc. Lúc đó Cơ Ngọc đang dạy tôi chơi cờ, nghe nói Tô Tranh đến thăm, tôi liền lánh vào sau bình phong, gần như là vừa mới đi đến sau bình phong tôi đã nghe thấy tiếng Tô Tranh bước vào.
Nàng thích âm nhạc, trên người luôn mang theo ngọc bích, mỗi khi đi lại ngọc bích va vào nhau phát ra âm thanh thanh thúy. Ngày thường âm thanh này luôn khoan thai tao nhã dễ nghe, hôm nay lại loạn nhịp, ồn ào hỗn tạp. Tôi nghe thấy nàng vội vàng hành lễ, ngồi xuống bên cạnh Cơ Ngọc.
“Chúng ta bỏ trốn đi.” Nàng nói như vậy.
Giữa Cơ Ngọc và nàng có một ngọn đèn, tôi xuyên qua bình phong bằng lụa nhìn thấy sườn mặt mơ hồ của Tô Tranh được ánh đèn lay động chiếu rọi, dù là mơ hồ vẫn thấy sườn mặt xinh đẹp.
Lần đầu gặp mặt nàng ngẩng cao cằm, hỏi tôi nàng và Kỳ Kỳ ai xinh đẹp hơn. Hiện giờ nàng lại nắm lấy tay Cơ Ngọc, run rẩy thấp hèn nói —— chúng ta bỏ trốn đi.
Cơ Ngọc ôn tồn nói: “Sao quận chúa lại nói lời này?”
“Phụ hoàng muốn gả ta cho thế tử Vệ quốc. Người nói… Phàn quốc muốn xuất binh viện Dư, cần mượn đường Vệ quốc… Vệ quốc lại cường thịnh… Ta cũng không hiểu nhiều như vậy, tóm lại là dù ta nói thế nào, người cũng nhất định muốn ta gả cho người kia.” Tô Tranh hiếm khi hoảng loạn và đau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sac-thai-le-thanh-nhien/1800347/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.