Chương 7: Bày Binh Bố Trận
Hạ Uyển từng nói với tôi, tám người các nàng đều biết võ công, trong đó phải kể đến Mặc Tiêu và Nam Tố là giỏi nhất, đặc biệt là khinh công của Nam Tố. Khi tôi gọi Nam Tố lại, trong mắt nàng thoáng qua vẻ kinh ngạc, ngập ngừng dừng bước.
Nàng vốn không phải người nhiều lời, tôi bình thường cũng không chủ động tìm người bắt chuyện, đây dường như là lần đầu tiên tôi và nàng nói chuyện. Trong đôi mắt nàng nhìn tôi, tất nhiên cũng có vài phần khinh thường nhưng nhiều hơn là tò mò.
Tôi nhờ nàng giúp đỡ, nàng có chút do dự nhưng nghe tôi nói là vì công việc của công tử thì rất nhanh đã đồng ý.
Ngay khi tôi muốn cáo từ, nàng gọi tôi lại, có chút chần chừ nói: “Cái đó… sao cô biết ta là Nam Tố?”
Vấn đề này hình như Mặc Tiêu cũng từng hỏi tôi, tôi suy nghĩ một chút, cười nói: “Nói cho cô biết cũng được nhưng cô không được nói cho tỷ tỷ Mặc Tiêu của cô, thế nào?”
Nàng cắn môi, cuối cùng vẫn lắc đầu: “Vậy thì thôi vậy.” Nói xong xoay người rời đi.
Quả nhiên, quan hệ giữa Mặc Tiêu và Nam Tố tốt đến mức không dung nổi một câu giấu giếm mà Nam Tố lại là một cô nương rất thành thật.
Cũng tốt thôi, có người thân có thể toàn tâm tin tưởng. Tôi đôi khi nhớ đến Kỳ Kỳ, không biết không có tôi bên cạnh nàng sống có tốt không.
Trong nửa tháng, quan hệ giữa Tô Tranh và Cơ Ngọc càng thêm thân mật, hầu như mỗi lần tôi hầu hạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sac-thai-le-thanh-nhien/1800350/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.