Chương 75: Quân Truy Binh
Tôi mơ một giấc mơ rất dài, trong mơ vô số cảnh tượng như thật như ảo, tất cả đều là Cơ Ngọc khi tôi hôn mê. Cuối cùng chỉ có giọng nói của hắn vang vọng trong mơ – Ta thua nàng rồi, ta cởi giáp đầu hàng, tâm phục khẩu phục. Ta rất thích nàng, ta yêu nàng. Chỉ cần nàng tỉnh lại, ta chính là của nàng.
Lời tỏ tình bất đắc dĩ mà mãnh liệt.
Khi từ từ tỉnh giấc mộng, tôi đến một ngón tay cũng không nhấc nổi, eo đau lưng mỏi. Kẻ gây ra mọi chuyện từ phía sau ôm lấy eo tôi, má hắn áp vào cổ tôi. Nhận ra tôi đã tỉnh, hắn khẽ cười nói: “Chào buổi sáng, phu nhân.”
Cảm giác da thịt chạm vào nhau thật kỳ diệu, như thể tôi có được một phần hơi ấm không thuộc về mình. Những hình ảnh đêm qua ùa về trong tâm trí, tôi như bị ma xui quỷ khiến mà đưa ra câu hỏi kia rồi sau đó mọi chuyện vượt khỏi tầm kiểm soát. Nghĩ đến đây, tôi đau đầu ấn tay lên trán, bảo Cơ Ngọc buông tôi ra nhưng hắn lại càng siết chặt vòng tay, cười nói: “Tối qua rõ ràng nàng dụ dỗ ta rất lớn mật, sao bây giờ lại xấu hổ rồi?”
Hắn vừa không chịu buông tôi ra, vừa hôn lên cổ tôi khiến tôi run rẩy né tránh. Rồi hắn hôn lên tai tôi nói: “Sau này không được bỏ trốn nữa, một năm sau cũng không được, một trăm năm sau cũng không được.”
Tôi ngừng giãy giụa, nắm lấy bàn tay hắn đang ôm tôi, nói: “Được thôi, chàng cũng vậy.”
Những ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sac-thai-le-thanh-nhien/1800444/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.