Chương 57: Tử Khấu
Ánh nắng mặt trời dần tắt, bên ngoài lại vang lên tiếng mưa rả rích, phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng trong căn nhà hoang phế này. Tôi và Mạc Lan nhìn nhau, giằng co và căng thẳng.
Bà từng bước tiến về phía tôi, ánh mắt âm u nói: “Nơi này hẻo lánh ít người qua lại. Ta giết ngươi rồi chôn ở đây, ít nhất đến tối bọn họ mới tìm được xác ngươi. Thời gian này là đủ rồi.”
Trong ấn tượng của tôi, Mạc Lan rất ít khi suy nghĩ nghiêm túc như vậy, đôi mắt u ám cầm dao găm chỉ thẳng vào tim tôi, lạnh giọng nói: “Nói giúp ta? Ngươi lừa ta một lần, còn muốn lừa ta lần thứ hai sao! Mạng đổi mạng, ngươi đáng đời!”
Bà giơ cao dao găm, tôi theo bản năng nhắm mắt lại nhưng ngay trong khoảnh khắc nguy cấp này lại nghe thấy tiếng Tử Khấu.
“A Chỉ tỷ tỷ! A Chỉ tỷ tỷ tỷ có ở đây không!”
Hình như Tử Khấu phát hiện tôi biến mất, đi ra tìm tôi. Tôi mở mắt ra đã thấy Mạc Lan hoảng sợ, bà lập tức nhét một miếng vải rách vào miệng tôi rồi thu dao găm lặng lẽ lui ra sau cánh cửa. Tiếng Tử Khấu gọi và tiếng bước chân càng lúc càng gần, nghe giọng chỉ có một mình nàng ấy.
Tử Khấu một mình đến đây, Mạc Lan thân thủ bất phàm, nàng ấy căn bản không đánh lại được.
Tôi muốn kêu nàng ấy chạy trốn nhưng vì miếng vải rách trong miệng mà không phát ra được âm thanh, chỉ có tiếng rên rỉ nhỏ bé đứt quãng.
Tiếng bước chân Tử Khấu cuối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sac-thai-le-thanh-nhien/1800471/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.