Chương 53: Tân Nhiên
Vệ quốc trù phú về sản vật, vì nhiều đồi núi nên dễ thủ khó công, nhiều năm qua ít chiến loạn, dân chúng sống yên ổn. Tôi từ nhỏ sống ở phía bắc, nơi đó là những cánh đồng bằng phẳng mênh mông, sau này chuyển qua mấy quốc gia khác vùng đồng bằng tương tự hay là vùng đồi núi Giang Nam, tôi vẫn chưa từng thấy dãy núi hùng vĩ trùng điệp như vậy. Vì thế tôi thường nằm bên cửa sổ xe ngựa ngắm nhìn rất lâu, Vệ quốc thật sự là sơn thanh thủy tú phong cảnh hữu tình.
Nữ tử Vệ quốc không dịu dàng kín đáo như Triệu Ngô, đều rất phóng khoáng mạnh mẽ. Lúc đi qua đồng ruộng đã nghe thấy tiếng cười nói giận mắng của họ, thỉnh thoảng chúng tôi xuống xe hoạt động sẽ có những cô gái hái rau dại hoa đồng tươi mới mang đến tặng, khen ngợi Cơ Ngọc và các cô nương dung mạo xinh đẹp. Nhưng nếu có người đàn ông nào muốn tiếp cận, nhất định sẽ bị vợ mình chống nạnh trừng mắt quát mắng.
Khi chúng tôi cùng nhau trò chuyện, Tử Khấu và Linh Thường đều nói thích Vệ quốc nhất.
Trên đường đi Cơ Ngọc đều không gọi tôi đến hầu hạ, tôi vui vẻ nhàn hạ thưởng thức phong cảnh và trò chuyện chơi đùa cùng Tử Khấu. Trên đường đi nàng cùng tôi chơi trò chơi dây thừng, dây thừng đều đã bị mòn đến xơ xác, nàng nói người già bảo chơi dây thừng trời sẽ mưa nhưng chơi lâu như vậy mà vẫn không thấy thời tiết có chút dấu hiệu chuyển xấu nào, có thể thấy lời người già
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sac-thai-le-thanh-nhien/1800477/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.