Chương 39: Du thuyết
Tôi chìm vào những giấc mơ rời rạc, trong những mảnh hình ảnh kỳ ảo luôn hiện lên khuôn mặt hoảng loạn của Cơ Ngọc. Đôi mắt phượng ngày thường luôn mang ý cười giờ run rẩy nhìn tôi, hắn gọi tên tôi — Cửu Cửu. Mỗi tiếng gọi, tim tôi lại khẽ run lên.
Khi tỉnh dậy, trời đã sáng ngày hôm sau. Cổ tôi quấn băng gạc, chỉ cần khẽ động cũng nhói đau. Tử Khấu luôn túc trực bên giường, thấy tôi tỉnh liền rơm rớm nước mắt nắm tay tôi, nói rằng nàng đã sợ chết khiếp. May mắn là Từ Tử Hoán cuối cùng đã kiệt sức, nhát dao đó không quá sâu, không làm tổn thương kinh mạch. Đại phu đến khám nói không sao, chỉ là mất máu hơi nhiều, cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng. Sau khi băng bó xong, tôi mới được chuyển từ phủ công chúa Vĩnh Xương về phủ Thành Quang Quân.
Tử Khấu vừa lau nước mắt, vừa kéo chăn đắp cho tôi, vừa nói: “Ta nghe nói Từ Tử Hoán kia là đến báo thù. Hắn là người Hàn quốc, năm xưa công tử giúp Tống Vương diệt Hàn, hắn ôm hận trong lòng. Hơn nữa, hắn vốn không có thiệp mời đến phủ công chúa Vĩnh Xương, là do Vương hậu cấp cho hắn. Bên ngoài đồn rằng lần trước Vương hậu không giết được công tử, lần này cố ý sai Từ Tử Hoán đến ám sát.”
Tôi nghĩ rằng Từ Tử Hoán khi đến tìm Cơ Ngọc đánh cờ hẳn đã muốn giết hắn rồi, chỉ là lúc đó có Mặc Tiêu và Nam Tố ở đó, hắn thấy rõ võ nghệ của họ phi thường nên mới lui về chờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sac-thai-le-thanh-nhien/1800500/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.