Ngày hôm sau, lúc Tuấn Tú tỉnh lại, chỉ thấy Lương Nhi đang ở trong phòng cầu thu thập đồ đồ đạc.
.
Tuấn Tú miễn cưỡng ngồi dậy, nhìn Lương Nhi tất bật chạy đông chạy tây, cậu thấy vô cùng nghi hoặc.
.
"Lương Nhi!" – Tuấn Tú khẽ gọi một tiếng.
.
Lương Nhi nghe thấy tiếng gọi của Tuấn Tú liền quay đầu lại, nhìn về phía giường, đầu tiên là ngẩn người, sau đó cẩn thận đi đến "Tuấn Tú công tử, công tử tỉnh rồi!"
.
"Mới sáng sớm người đã tất bật làm gì a?" – Tuấn Tú thuận miệng hỏi.
.
"Ách~~" – Lương Nhi nhìn Tuấn Tú, biểu tình bối rối do dự.
.
Sớm nay mặt trời còn chưa ló rạng, Các chủ đã gọi ta đến, phân phó ta giúp Tuấn Tú công tử thu thập đồ đạc, còn muốn a chuyển lời đến công tử, rằng mấy ngày nữa công tử phải quay về Minh trang! Nhưng hiện tại đối diện với công tử thế này, ta sao có thể mở miệng nói những lời kia!?
.
Ta thực thực sự không dám tưởng tượng người đã yêu Các chủ đến mê muội khi nghe được những lời tuyệt tình đó sẽ có phản ứng gì!
.
"Đến tột cùng là làm sao? Mau nói đi!" – Vừa thấy biểu tình của Lương Nhi, Tuấn Tú lập tức minh bạch đã có chuyện xảy ra, ánh mắt không khỏi trở nên sắc bén.
.
Lương Nhi ngẩn người, chỉ cảm thấy người ở ngay trước mắt khí thể như vậy, quả thực không còn giống với Tuấn Tú mảy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ta-lam-the-than/2246927/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.