"Các ngươi tránh ra hết cho ta! Ngày hôm nay ta nhất định phải đi!"
.
Ngoài cửa thành, Tuấn Tú nhìn những đệ tử của Yên Vũ các đang dàn hàng ngang đứng chắn trước mặt cậu, biểu tình không giấu được giận dữ.
.
Từ ngày ta nói với Hữu Thiên rằng ta muốn ly khai nơi này, huynh ấy không những trả lời qua quýt có lệ mà còn xuất các, với lý do vô cùng hợp tình hợp lý là phải ra khỏi thành làm việc! Ta vốn định nhân cơ hội huynh ấy vắng mặt để ra đi, chẳng thể ngờ chúng đệ tử trong các cả ngày nhất mực đi theo ta! Họ căn bản không cho ta bước dù chỉ một chân ra khỏi thành!
.
"Tuấn Tú công tử, Các chủ trước khi đi đã phân phó, Các chủ còn chưa quay về, không thể để công tử một mình xuất thành! Thỉnh công tử đừng làm thuộc hạ khó xử!" – Một tên đệ tử giải thích.
.
"Ngươi... Nếu ta nhất định phải ra khỏi thành thì sao?!" – Tuấn Tú vì tức giận mà trừng mắt với người kia.
.
"Vậy xin thứ cho thuộc hạ đã đắc tội!" – Người đệ tử đối diện với ánh mắt có thể giết người của Tuấn Tú, không mảy may do dự đáp lời.
.
"Giỏi! Giỏi lắm! Ta thực sự muốn xem các người làm thể nào để ngăn được Kim Tuấn Tú!" – Vừa dứt lời, Tuấn Tú đã ném tay nải trên vai sang một bên, hung hăng đánh một chưởng về phía người đồ đệ kia.
.
Chỉ là đối phương cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ta-lam-the-than/2246947/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.