"A~~~~~!!"
.
Sáng sớm ngày hôm sau, dưới làn yên vũ mông lung, ánh sáng ban mai ẩn hiện từ đằng chân trời... Một tiếng thét chói tai bỗng nhiên vang vọng toàn bộ Minh trang.
.
Tuấn Tú nhìn bị Hữu Thiên bị chính cậu trong lúc hoảng hốt đã đạp khỏi giường, biểu tình kinh hồn không thể bình tĩnh.
.
Chuyện gì thế này?
.
Sao ta vừa tỉnh lại đã thấy nằm bên cạnh là một nam tử xa lạ chứ? Ta... Ta không nhớ là bản thân từng nhận thức cái người kia, càng không nhớ vì sao tối qua trước khi ngủ liệu có người nào ghé qua phòng ta a?! Hơn... hơn nữa không những thực sự có người lẻn vào phòng đêm qua, thậm chí còn ngủ ngay bên cạnh nữa, Kim Tuấn Tú... Sao ngươi một chút cũng không phát hiện ra a?!
.
Chuyện này thực sự là không thể tin được! Cho dù võ công của ta không được coi là đứng đầu, thế nhưng cũng được xếp vào hàng lợi hại tại Minh trang, vậy thì sao có thể không hề cảnh giác như vậy?! Lẽ nào công lực của ta đã bị thụt lùi nhiều đến mức đó? – Tuấn Tú càng nghĩ càng thấy đầu ong ong, rối như tơ vò.
.
Còn Hữu Thiên vừa bị Tuấn Tú "tặng" một cước bay khỏi giường, biểu tình có thể nói là ngạc nhiên hơn gấp bội.
.
Tuy rằng Tuấn Tú hiện tại đã bị mất trí nhớ, thế nhưng mới ngày hôm qua thôi, ta và đệ ấy không những gặp lại mà còn nói chuyện rất nhiều mà! Vì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ta-lam-the-than/2247026/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.