Đêm trước buổi huấn luyện.
Trên giường bày la liệt đủ loại quần áo, lọ lọ chai chai đổ nghiêng, cánh cửa tủ mở toang, bên trong đã trống một nửa. Căn phòng ngủ vốn nhỏ hẹp càng thêm chật chội vì sự bừa bộn, bên cạnh là chiếc bàn đã dọn sạch sẽ, trống không. Nhan Trăn ngồi xổm trên tấm thảm, đang phân loại đồ đạc trên giường để đóng gói vào vali.
“Em làm một mình được chứ?” Lục Mạn đứng dựa vào khung cửa, lo lắng nhìn Nhan Trăn đang bận rộn.
“Chị yên tâm đi, chị Mạn Mạn.” Nhan Trăn bỏ túi đồ trang điểm vào vali.
“Lần trước xảy ra chuyện như vậy, chị sợ người bên Á Tinh sẽ làm khó em.”
“Cứ từng bước mà đi thôi. Nói chung, tới đâu hay tới đó.” Nhan Trăn vừa nói vừa nhét mặt nạ vào khe trống trong vali, cài dây lại rồi kéo khóa lên.
Sau khi đóng gói xong, căn phòng đã trở nên ngăn nắp trở lại.
Thấy giường trống chỗ, Lục Mạn bước vào ngồi xuống: “Vậy thì — chúc em vượt qua huấn luyện, nhận được hợp đồng quảng cáo của Đàm Dực.”
Nhan Trăn mỉm cười: “Hi vọng vậy, em sẽ cố gắng.”
“Đến nơi rồi, cần gì cứ gọi cho chị.”
“Không vấn đề gì.” Nhan Trăn bước đến bên cửa sổ, lấy chiếc lá đang treo xuống. Chiếc lá đã khô, hơi ngả vàng. Mép lá được ép phẳng, không hề sứt mẻ, đường vân rõ ràng, dưới ánh đèn trông gần như trong suốt.
Nhan Trăn cẩn thận kẹp nó vào sổ, rồi bỏ vào túi.
“Thật sự là đi đâu cũng mang theo, ở đâu cũng treo lên. Xong rồi thì đi chợ đêm nhé?” Lục Mạn đề nghị.
“Hả?”
Lục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-theo-duoi-bach-nguyet-quang-toi-tro-thanh-anh-hau/2770594/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.