Edit: Mỳ
Cuộc gọi của Chu Tĩnh Thủy đến ngay ngày hôm sau. Lâm Ấu Tân không hề ngạc nhiên. Hoa Vũ Quốc Tế đã giúp cô dập tắt tin tức và làm rõ mọi chuyện, chắc chắn Tĩnh Thủy còn nhiều điều muốn hỏi.
Họ hẹn nhau tại một quán trà trong ngõ, nơi có không gian thanh tịnh và nhân viên phục vụ lịch sự, không hề kém cạnh Tần Thủy Nam Cư.
“Chị dâu, em ở đây.” Chu Tĩnh Thủy đã có mặt, trên mặt nở nụ cười xã giao, vẫy tay chào cô.
Lâm Ấu Tân xách túi tiến tới, kéo ghế và ngồi xuống: “Xin lỗi em, đường hơi tắc.”
“Không sao, giờ tan tầm ở Bắc Kinh lúc nào chẳng vậy.”
Chu Tĩnh Thủy hỏi cô muốn ăn gì, và nói rằng đây là câu lạc bộ riêng của nhà họ Chu, không cần phải gò bó.
“Gì cũng được, em cứ gọi đi.”
Chu Tĩnh Thủy cười: “Được, vậy em gọi món nhé.”
Cả hai đều không có khẩu vị, chỉ gọi hai món canh, hai phần salad và cá hồi để xong bữa tối.
“Chị dâu cứ yên tâm, hot search đã được gỡ xuống. Mọi bình luận không hay về chị trên mạng cũng đã được xóa sạch rồi.”
Khi nhân viên đưa khăn tay, Lâm Ấu Tân nhận lấy: “Cảm ơn em, Tĩnh Thủy. Chi phí sẽ có người chuyển khoản cho em. Sau này nếu em cần chị giúp gì, cứ tự nhiên nói.”
Chu Tĩnh Thủy cúi đầu cười: “Chị dâu, chị biết em không có ý đó mà.”
Lâm Ấu Tân nhìn thẳng vào cô.
Chu Tĩnh Thủy hít một hơi sâu, dường như muốn nói hết mọi thứ: “Về hợp đồng với anh Lương, em muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-dai-cua-anh-ngan-ha-khach/2974980/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.